Success is the ability to go from one failure to another with no loss of enthusiasm. Thành công là khả năng đi từ thất bại này đến thất bại khác mà không mất đi nhiệt huyết (Winston Churchill ). Khi người giàu ăn cắp, người ta bảo anh ta nhầm lẫn, khi người nghèo ăn cắp, người ta bảo anh ta ăn cắp. Tục ngữ IRan. Tiền thì có nghĩa lý gì nếu nó không thể mua hạnh phúc? Agatha Christie. Lý tưởng của đời tôi là làm những việc rất nhỏ mọn với một trái tim thật rộng lớn. Maggy. Tính ghen ghét làm mất đi sức mạnh của con người. Tục ngữ Nga. Men are born to succeed, not to fail. Con người sinh ra để thành công, không phải để thất bại. Henry David Thoreau. Thomas Paine đã viết: Bất lương không phải là TIN hay KHÔNG TIN. Mà bất lương là khi xác nhận rằng mình tin vào một việc mà thực sự mình không tin .

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Chuyện cổ Đạo gia: Ông Thọ vì sao lại có cái đầu hình hồ lô?

Hình ảnh ông Thọ với đầu hình hồ lô, gương mặt mỉm cười, tay cầm gậy trượng, đã trở nên quen thuộc trong văn hóa người phương Đông. Vì sao ông Thọ lại có hình dạng khác thường với cái đầu hồ lô như vậy. Dưới đây là câu chuyện cổ kể lại nguồn gốc của điều này.


đệ tử, đầu hồ lô, Đạo gia, tu luyện, sư phụ, ông thọ, nguyên thủy thiên tôn, Bài chọn lọc,
Hình ảnh ông Thọ, biểu tượng cho sự trường thọ và cát tường, rất gần gũi trong văn hóa người phương Đông. (Ảnh: Internet)

Nguyên Thủy Thiên Tôn có 12 đại đệ tử, trong đó Lão Thọ Tinh (ông Thọ), cũng chính là Nam Cực Tiên Ông, là đại đệ tử đứng đầu. Lúc đầu, khi Lão Thọ Tinh theo Sư phụ Nguyên Thủy Thiên Tôn tu Đạo, vô cùng thành tâm chịu khó, lại cộng thêm căn cơ rất tốt, vậy nên tâm tính và công năng trong Đạo Pháp đều đề cao rất nhanh, rất được sư phụ tán dương và coi trọng.

Mấy năm sau, việc tu Đạo đều đã đạt đến một trình độ khá tốt, Nguyên Thủy Thiên Tôn vì có thể thu nhận được đồ đệ tốt như vậy mà cảm thấy rất đỗi vui mừng. Ông rất muốn dẫn người đệ tử đắc ý của mình đến bái kiến Sư phụ Hồng Quân Lão Tổ, muốn nhận được đánh giá cao từ sư phụ.

Một ngày kia, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói với đại đồ đệ rằng: “Hôm nay ta dẫn con đi bái kiến Sư gia của con, ông ấy mà nhìn thấy con nhất định sẽ rất vui, rất vừa ý”.

Đại đệ tử cũng rất vui mừng, bước lên mây ngũ sắc cùng sư phụ, chớp mắt đã đến tiên sơn nơi Hồng Quân Lão Tổ cư ngụ. Ngước mắt nhìn thì chỉ thấy toàn bộ núi tiên giăng đầy mây ngũ sắc và hàng ngàn luồng khí tốt lành, đến gần liền ngửi thấy mùi hương lạ thường, thấm vào tận bên trong thân thể, khiến người ta cảm thấy thật là thoải mái dễ chịu.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cung kính dẫn theo đồ đệ đi vào động phủ, phủ phục dưới đất bái kiến sư tôn. Hồng Quân Lão Tổ đang nhắm mắt dưỡng thần, từ sớm đã biết được ý của đồ đệ đến đây, nhưng vẫn nhắm mắt không mở, như đi vào cõi khác.

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẹ nhàng nói: “Con đã dẫn theo đại đồ tôn của Người đến đây, lão nhân gia, người hãy xem xem rằng y tu được thế nào, xin người hãy chỉ điểm, giáo huấn thêm đôi điều”.

Hồng Quân Lão Tổ vẫn không mở mắt, chỉ điềm đạm nói rằng: “Đồ đệ con dạy thì ắt không có sai sót gì rồi, không cần phải xem nữa”.

Nguyên Thủy Thiên Tôn có chút thất vọng, nhưng vẫn không can tâm, tiếp tục thỉnh cầu: “Sư tôn, cảm phiền người hãy mở mắt xem xem đồ tôn của người, y thật sự rất xuất sắc đó”.

Hồng Quân Lão Tổ ngụ ý sâu xa nói rằng: “Ài! Không phải là ta không muốn xem, là sợ rằng y sẽ không chịu được, nhưng con lại nhất quyết muốn ta xem, vậy thì hãy xem thử vậy”.

Nói xong, Lão Tổ hiền từ mà khẽ mở Huệ Nhãn, phóng ra vạn tia ánh sáng, không ngờ chính ngay trong nháy mắt này, còn chưa đợi Lão Tổ nhìn rõ gương mặt của đồ tôn, thì đỉnh đầu của đồ tôn đã hóa thành vũng máu. Hồng Quân Lão Tổ vội vàng nhắm hai mắt lại, tiếc nuối nói rằng: “Ta bảo là không thể xem, không thể xem, nhưng con lại cứ không tin …”

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời quá sợ hãi, không biết làm sao mới ổn …

Hồng Quân Lão Tổ không nói tiếp nữa, lập tức bấm tay niệm chú, vận dụng thần thông lấy một vật gần nhất, trong nháy mắt liền chụp trên đỉnh đầu của đồ tôn, máu loãng lại theo đó chảy vào trong đầu.

Nguyên Thủy Thiên Tôn lại gần xem thử, đầu của đại đồ đệ đã bị đổi thành một cái đầu hồ lô. Ông biết rằng, đây cũng là biện pháp mà sư phụ nghĩ ra để ứng phó với sự việc vô cùng cấp bách này. Nhìn lại đại đồ đệ, tuy giờ là một ông già lụm khụm, râu bạc trắng, nhưng cũng ngây thơ dễ mến.

Từ đó về sau, đại đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn diện mạo hoàn toàn thay đổi, ông đã biến thành Lão Thọ Tinh, là một trong số Phúc, Lộc, Thọ – Tam Tinh với thân đeo hồ lô, tay cầm gậy trượng, đầu hồ lô gương mặt mỉm cười mà chúng ta đều biết đến.

Câu chuyện cổ của Đạo gia này cũng hàm chứa đạo lý sâu xa của người tu luyện, đó chính là tầng thứ của một người tu luyện được quyết định bởi tự thân họ và quá trình tu luyện, theo đó thiết lập vị trí của chính mình. Nếu không đạt đến tầng thứ đó, thì dẫu cho có cố đi được đến nơi đó, hay được chính Sư phụ đưa lên vị trí đó, thì họ cũng không thể lưu lại lâu mà mau chóng rớt xuống, thậm chí còn hại đến bản thân. Chính là giống như một đứa trẻ học lớp mẫu giáo mà được ngồi trong lớp học của trường đại học vậy, bản thân không những cái gì cũng không học được, mà còn sẽ mang đến phiền phức cho những người khác.

Theo Epochtimes.com

0 nhận xét:

Đăng nhận xét