Nhưng thôi, không ai có thể thay đổi được lịch sử, phải biết chấp nhận để sống và đi tiếp. Tôi không thuộc khuynh hướng lên án và công kích cá nhân cụ Hồ, cũng như các nhân vật lịch sử khác trong quá khứ, vì tôi nhìn lịch sử qua các bài học hay hoặc kém để suy ngẫm nên noi theo hay tránh xa.
105 năm sau khi cụ Hồ đi "cứu nước", mà kết quả được sử sách chính thống mô tả là rất thành công, hàng rào kẽm gai vẫn còn nhan nhản trên các đường phố nước tôi thời bình, chỉ để ngăn chặn và đàn áp người dân nước tôi xuống đường biểu đạt tâm nguyện một cách ôn hoà, khiến ai quan tâm thời cuộc và vận nước đều không khỏi ngạc nhiên và chua xót.
Hơn 105 năm trước, trên các đường phố Việt Nam thời Pháp thuộc, hẳn các hàng rào kẽm gai như thế cũng được giăng đầy để đàn áp các phong trào yêu nước của người Việt chống ngoại bang xâm lược. Vậy mà, sau khi nước tôi được "cứu", chính quyền của cụ Hồ vẫn còn dùng đến các phương tiện bạo lực giống như thực dân Pháp ngày xưa, để duy trì quyền lực. Thật là trớ trêu và đáng thẹn!
Lê Công Định
0 nhận xét:
Đăng nhận xét