Khi đọc những vần thơ  Huyền Trâm viết cho chồng những giây phút cuối đời, nhiều người đã không cầm nổi nước mắt bởi quá xúc động.
Không thể dành giật sự sống khỏi bàn tay của lưỡi hái tử thần, người mẹ ung thư giai đoạn cuối quyết nhường sự sống cho con đã ra đi mãi mãi. Chỉ tròn 7 tháng làm vợ cùng 15 ngày đảm đương thiên chức của một bà mẹ đã làm quá tốt bổn phận của mình...
Sự hi sinh của một người mẹ và nghị lực chống chọi với bệnh tật của chị Trâm đã khiến rất nhiều người phải khâm phục, cảm động.
Bat khoc voi bai tho Thieu uy Huyen Tram gui chong truoc khi mat - Anh 1
Những ngày đổ bệnh, cồng chị Trâm luôn bên cạnh chăm sóc vợ.
Nhưng dù tỏ ra mạnh mẽ để mọi người thấy mình “vẫn ổn” thì chị Trâm cũng không thể tự lừa dối bản thân về tình trạng sức khỏe đang xuống dốc không phanh do căn bệnh nghiệt ngã đã mang đến cho chị.
Trước khi ra đi, nữ Huyền Trâm gửi tới chồng - người đàn ông chị yêu thương vô bờ bến một bài thơ cảm động... Đó là những lời trăn trối, dặn dò cùng vô số điều muốn nói trước khi chị lâm trung...
Bat khoc voi bai tho Thieu uy Huyen Tram gui chong truoc khi mat - Anh 2
Bài thơ khiến nhiều người rơi nước mắt của  Huyền Trâm gửi chồng!
Chúng tôi xin trích dẫn lại bài thơ khiến nhiều người rơi nước mắt của  Huyền Trâm gửi chồng!
Anh!
Em thấy mình thật là hạnh phúc
Vì 7 tháng được làm vợ anh
15 ngày được làm mẹ
Hạnh phúc mỏng manh nhưng ấm áp vô ngần
Giờ phút biệt ly đã đến gần
Em ra đi không ngày trở lại
Anh ở lại thay em chăm Gấu
Phương trời xa, em luôn dõi theo anh
Ngày mai bắt đầu:
Sáng anh dậy pha mỳ tôm ăn tạm
Trưa làm về qua chợ mua đồ ăn
Bỏ vào tủ, chia làm các túi nhỏ
Để đủ ăn các bữa trong tuần
Thời gian còn anh để lại cho con
Em biết:
Không có em, một mình anh vất vả
Nóng, lạnh, đêm khuya anh chỉ có một mình
Con nhỏ quá hãy thương con anh nhé
Lúc con buồn anh hãy vỗ về con
Lúc con ngủ, anh nhớ pha sữa sẵn
Để khi dậy con có cái ăn luôn
Thay lót cho con, anh nhẹ nhàng thôi nhé
Và nhớ trở mình cho con ngủ được ngon
Cái mũ len em đan xong chưa giặt
Nhớ giặt rồi hẵng mặc vào con
Mùa đông sắp tới gần!
Em không có mùa đông bên anh
Gấu sẽ thay em để anh ôm cho ấm
Nhớ ôm nhẹ thôi kẻo con khó thở
Đồ mùa đông của Gấu, em chưa mua kịp
Thời gian vội vàng và gấp gáp quá anh ơi
Hãy nghe em:
Mùa đông qua đi, mùa xuân tới gần
Hãy tìm cho mình một bến đổ
Em không trách, hờn giận anh gì cả
Để có người chăm sóc Gấu cùng anh
Anh giúp em ở lại:
Nuôi Gấu lớn trưởng thành
Rồi tiếp nối công việc mẹ còn dang dở
Và cùng anh sánh bước trên đường đời
Anh đừng buồn và khóc thương em nữa
Số phận định rồi nên duyên phận thế thôi
Đến giờ rồi em đi anh nhé
Muốn ôm anh nhưng không thể được nữa rồi
Người đàn ông của em ơi
Anh hãy ôm em thật chặt vào lòng
Ôm em đi
Chặt hơn thế nữa
Lần này nữa thôi
Mãi mãi
Xa!
Nhớ!
Biệt ly!
Ngoài bài thơ xúc động này, Huyền Trâm còn để lại một lá thư Gửi gia đình khiến nhiều người quặn thắt tâm can mỗi khi đọc lại
Nguyên văn lá thư như sau:
Gửi gia đình và người đàn ông của em!
Từ bé, con lớn lên trong truyền thống gia đình là Công an. Dù luôn nghĩ rằng mình không vào được đâu nhưng mỗi lần nhìn vào bộ đồ của bố mẹ treo ở tủ cạnh bàn thờ bố, con càng ao ước được học trường bố học, mặc màu áo bố mặc kiểu như để an ủi mình, mình cũng có kỷ niệm về bố dù khi bố mất con còn đỏ hỏn.
Mất 2 lần để thực hiện 1 giấc mơ, nỗi đau khi thất bại không là gì khi đến được thành công. Con học 5 năm học viện, ngày con đỗ mẹ và anh tự hào thế nào, con còn giật mình vì dường như còn vui hơn cả con.
Đó là ngày mà con không bao giờ quên, không phải vì mình vui thế nào mà hôm đó mẹ và anh đã xúc động thế nào. 12 năm đi học, 6 năm đèn sách, con không giúp được mẹ gì cả, chỉ biết học, mẹ là người hiểu con nhất, biết con học được gì và yếu gì.
Mẹ thấy con không theo kịp lớp học thêm mẹ không ngại thuê gia sư dù hoàn cảnh mình là 1 tay mẹ vừa kiếm tiền vừa lo nội ngoại.
1 đứa học lực như con mà đỗ học viện thì 100 người trên 100 người kể cả thầy cô giáo nói là vì con có người mẹ như mẹ.
Thế rồi ra trường, đi làm được mấy tháng, quen, yêu rồi lấy chồng. Tính ra cuộc đời mình chưa làm được gì, chưa biết gì.
Mình lấy về có bầu liền, cả nội ngoại vui trông thấy, được một cu cậu, mình lại thấy cái hạnh phúc, tự hào đó ở mọi người.
Đáng lẽ cuốn sách chỉ nên dừng ở đó và có một kết cục hạnh phúc. Nhưng mình phát hiện ra tế bào ung thư khi mang thai tháng thứ 5, ung thư giai đoạn cuối.
Sức khỏe mình, mình biết chứ, nhưng nhiều người thương mình cố giấu. Rồi sau tất cả, chấp nhận và cùng bên mình chữa trị.
Vốn không thích tự xoáy sâu vào cái không vui của mình. Mình nghĩ lại thời gian qua mình đã sống, thực sự còn quá nhiều điều mình muốn làm. Nhưng rất may mình có gia đình, người thân, bạn bè đã sát cánh bên mình lúc này.
Nghĩ xem, quan trọng gì sống bao lâu, sống thế nào mới đúng. Nhưng nếu có phép màu, cho mình thêm 5 năm nữa, hoặc 1,2 năm nữa khỏe mạnh chút, mình chuẩn bị một vài thứ cho những người mình thương yêu, chứ đừng để ốm đau mãi rồi đi. Bây giờ trong mình mọi thứ đã qua đều là kỷ niệm quý giá. Những gì đang có là tận dụng để cho mọi người biết mình yêu mọi người thế nào.
Và thời gian ở Học viện cảnh sát chính là thời thanh xuân đẹp đẽ, sức sống và đáng sống nhất của mình".
Hiện tại, tình hình sức khỏe của bé đang rất khả quan. Em ăn uống được, tình trạng nhiễm trùng bị khống chế, suy hô hấp đã giảm.
Bác sĩ Lê Minh Trác - phó giám đốc Trung tâm Chăm sóc và điều trị sơ sinh, bệnh viện Phụ sản Trung ương cho biết: "Trước đây vài ngày, con phải thở máy, nhưng một tuần trở lại đã tự thở được oxy. Lúc mới chào đời, con chưa thể ăn, hiện tại ăn được 100-110 ml/ ngày. Cứ tiếp tục thế này, trong vòng 5-6 ngày tới, con có thể 160-180 ml/ngày. Như vậy là đạt tiêu chuẩn cho cân nặng của con".
Nam bác sĩ dự đoán, 20-25 ngày nữa, cân nặng bé sẽ trở về bằng lúc chào đời. Em cũng được ra viện trong 2,5-3 tháng tới, theo thời gian thông thường dành cho bé sinh non. Chị Hiền - điều dưỡng viên của Trung tâm, người chăm sóc hàng ngày cho bé - tiết lộ, Gấu hiện có những tiến triển tương đối tốt, ăn được, không trớ.
Nữ điều dưỡng khẳng định, bằng kinh nghiệm nhiều năm chăm sóc trẻ, có những trường hợp sinh non khi ra đời chỉ nặng 500-600 g vẫn phát triển hoàn thiện, ra viện khỏe mạnh, lớn lên theo kịp các bé sinh ra bằng phương pháp thường về cả sức lực và trí tuệ.
Chồng nữ Thiếu úy cũng đã ổn địn tâm lý hơn. Mong anh luôn mạnh mẽ để chăm sóc Gấu con thật tốt.