Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016
Nỗi niềm khó nói của người đồng tính nữ
12:07
Hoàng Phong Nhã
No comments
(PLO) - Nếu những người trong cộng đồng LGBT (đồng
tính, song tính và chuyển giới) khổ một thì riêng với cộng đồng đồng
tính nữ, nỗi khổ còn nhân lên gấp bội. Vấn đề mà họ phải vượt qua có
những nét riêng biệt, bởi ngoài việc là người đồng tính, họ còn là phụ
nữ. Đây cũng chính là một trong những căn nguyên để dẫn tới nghiên cứu
“Những ưu tiên của cộng đồng đồng tính nữ tại 5 tỉnh phía Bắc” đã được
Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng khoa học về Giới - Gia đình - Phụ nữ và
Vị thành niên (CSAGA) và Tổ chức Bánh mỳ cho thế giới tổ chức công bố
hôm qua - 17/6.
Ảnh minh họa từ internet.
84,3% người đồng tính nữ khao khát được chia sẻ, yêu thương
Hỗ trợ cộng đồng đồng
tính nữ để họ được là chính mình, sống hạnh phúc và mạnh mẽ với bản thể
và xu hướng tình dục của mình là vấn đề CSAGA quan tâm nhiều năm qua.
Theo bà Nguyễn Vân Anh – Giám đốc Trung tâm CSAGA trong giai đoạn 2015 -
2017, CSAGA thực hiện dự án “Thúc đẩy quyền của cộng đồng đồng tính,
song tính và chuyển giới tại Việt Nam “và kết quả nghiên cứu “Những ưu
tiên của cộng đồng đồng tính nữ tại 5 tỉnh phía Bắc” thực hiện ở 5 tỉnh
Hà Nội, Hải Phòng, Bắc Ninh, Nam Định, Lào Cai cho thấy hiện vẫn còn
tình trạng người LGBT bị phân biệt đối xử ở nơi công cộng và trong tuyển
dụng công việc.
Các hình thức phân biệt
chủ yếu là dùng lời nói dè bỉu khi nhắc đến người LGBT (chiếm 31,8%);
bắt chước một số hành vi ứng xử của LGBT với mục đích giễu cợt (chiếm
29,6%); hoặc luôn lấy người LGBT ra làm trò đùa mua vui (chiếm 27,5%).
Đặc biệt, không chỉ dừng lại ở những lời nói, cử chỉ hoặc hành vi trêu
đùa, giễu cợt, mức độ phân biệt đối xử trở nên nghiêm trọng hơn khi
người LGBT bị từ chối tuyển dụng vào làm việc. Có 23,9% người dân được
hỏi cho biết có tình trạng người LGBT bị từ chối tuyển dụng vào làm
việc. Đặc biệt, tình trạng học sinh, sinh viên bị kỳ thị ở trường học
vẫn còn phổ biến (chiếm 39,1%).
Riêng về nhóm đồng tính
nữ tại Việt Nam, kỳ vọng lớn nhất của họ là được sự chia sẻ, yêu thương
và kết bạn với người cùng cảnh ngộ (chiếm 84,3%) và nâng cao hiểu biết
về quyền của người LGBT (chiếm 61,8%); 77,9% đồng tính nữ muốn bộc lộ
bản dạng giới của mình trong khi môi truờng để bộc lộ còn nhiều kỳ thị;
83,2% người đồng tính nữ có nhu cầu tham gia các câu lạc bộ hoặc mạng
lưới của người đồng tính nữ. Ngoài ra, người đồng tính nữ cũng có mong
muốn nâng cao kiến thức và kỹ năng ứng xử (chiếm 46,1%); cải thiện kỹ
năng giải quyết các vấn đề và kỹ năng thường gặp (chiếm 43,8%) và tham
gia các sự kiện của người LGBT (chiếm 38,2%)…
Lồng ghép chống phân biệt kỳ thị đối xử vào luật
Thời gian gần đây, các
phong trào vận động cho quyền của nhóm LGBT ở Việt Nam phát triển mạnh
mẽ. Xã hội đã có cái nhìn đúng đắn và cởi mở hơn với nhóm LGBT và đây
cũng là chủ đề được đưa ra thảo luận công khai và cũng đạt được những
thành công nhất định. Đã có nhiều thay đổi trong hệ thống pháp luật,
chính sách để đảm bảo nhiều hơn quyền con người của nhóm còn chịu nhiều
thiệt thòi và kỳ thị này.
Tuy nhiên, trong cộng
đồng LGBT, mỗi nhóm lại có những khó khăn riêng trong việc đối mặt với
kỳ thị và vi phạm quyền. Riêng với cộng đồng đồng tính nữ, vấn đề mà họ
phải vượt qua có những nét riêng biệt, bởi ngoài việc là người đồng
tính, họ còn là phụ nữ. Trong bối cảnh xã hội Việt Nam, khi vai trò, vị
trí của người phụ nữ nói chung vẫn chưa được ngang bằng với nam giới,
tiếng nói và việc ra quyết định của họ cho chính cuộc đời mình còn yếu
ớt và khó khăn. Khi họ lại là người đồng tính, thì tiếng nói ấy còn yếu
ớt hơn nữa.
Theo Th.s Lê Văn Sơn –
Trưởng nhóm nghiên cứu thì bản thân người đồng tính nữ có nhu cầu bộc lộ
bản dạng giới với những người thân trong gia đình, đặc biệt là cha mẹ,
anh chị em ruột thịt. Tuy nhiên, do sợ bị kỳ thị và phân biệt đối xử nên
hầu hết người đồng tính nữ chưa dám bộc lộ bản giới của mình với người
thân. “Việc che giấu bản dạng giới khiến cho những người đồng tính nữ
phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thách thức, đặc biệt là tình trạng
bị phân biệt đối xử và chịu đựng hành vi về tinh thần” – ông Sơn nhấn
mạnh.
“Chúng tôi đã biết có
những trường hợp cha mẹ đánh, nhốt con để chữa bệnh vì nghĩ đồng tính là
một căn bệnh (15,7% cha mẹ đay nghiến, nhiếc móc chửi mắng; 14,3% ngăn
cấm tiếp xúc; 4% đánh đập, bạo lực về thể chất). Có nhiều trường hợp vì
sức ép của gia đình các bạn phải “hợp đồng” lấy một người không yêu và
chấp nhận sống đời sống vợ chồng giả” – bà Nguyễn Vân Anh cho biết. Đó
chính là lý do mà chúng ta ít thấy sự hiện diện của nhóm đồng tính nữ
tại Việt Nam. Các phong trào của họ lẫn vào trong nhóm chung LGBT trong
khi các nhóm khác như chuyển giới, đồng tính nam có những nhóm có tiếng
nói mạnh mẽ trong các phong trào.
Những thông tin và con
số trên đây đòi hỏi phải sớm có hoạt động nhằm bảo vệ cộng đồng LGBT nói
chung và cộng đồng đồng tính nữ nói riêng. Ở góc độ pháp luật, theo
Th.s Lê Văn Sơn – đại diện nhóm nghiên cứu cho rằng cần có giải pháp về
xây dựng chính sách phòng và chống phân biệt đối xử. Cụ thể, cần lồng
ghép các chủ đề chống phân biệt kỳ thị đối xử vào các văn bản luật hiện
tại; vận động xây dựng Luật Phòng chống phân biệt đối xử; thúc đẩy xây
dựng văn bản hướng dẫn đối với việc công nhận quyền được xác định lại
giới tính theo Điều 36 và 37 của Bộ luật Dân sự năm 2015 sẽ có hiệu lực
từ 1/1/2017…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét