(Đăng trên các báo VietnamNet, Tuổi Trẻ, giữa tháng 1-2006)
Tiến tới Đại hội toàn
quốc lần thứ X của Đảng Cộng Sản Việt Nam
Thời
cơ vàng của Đảng ta
Nguyễn Trung
Năm 2006, công cuộc
đổi mới của đất nước tròn hai mươi tuổi.
Bất
kỳ ai cùng với đất nước trải qua đoạn trường dẫn tới công cuộc đổi mới, bất kỳ
ai cùng với cả nước chịu đựng mọi khó khăn thử thách để khai phá con đường đổi
mới dẫn tới những thành tựu đất nước đạt được như hôm nay, đều có thể thở phào
nhẹ nhõm: Sự nghiệp cách mạng đất nước ta sau khi giành được độc lập và thống
nhất đã không đi vào vết xe đổ của các nước Liên Xô Đông Âu xưa như báo
chí phương Tây hồi ấy đã dự báo không tiếc lời.
Bất kỳ ai trong mỗi
chúng ta cùng với cả nước không tiếc tâm trí và công sức mầy mò con đường làm
cho bộ mặt kinh tế - xã hội đất nước thay da đổi thịt được như hôm nay, đều có
quyền tự hào: Việt Nam đã tìm ra và đang bắt đầu khai phá con đường phát triển
riêng của chính mình, để hội nhập vào xu thế phát triển chung của toàn thể nhân
loại, với mục tiêu thực hiện dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng dân chủ và văn
minh cho chính mình, vì hòa bình, hữu nghị, hợp tác và phát triển của cả thế
giới. Việt Nam đang quyết tâm đem hết cả tinh thần và nghị lực dấn bước trên con
đường do chính mình xác định được, do chính mình đang không tiếc công sức tiếp
tục khai phá!
Không tự hào làm sao
được, khi cuộc sống hôm nay ấm no hơn trước và đạt những bước tiến bộ mới trên
những phương diện nhất định.
Trước đổi mới, GDP
theo đầu người của nước ta ở cái ngưỡng dưới 200 USD, ngày nay tăng gấp hơn 3
lần, tỷ lệ số người đói nghèo trong xã hội giảm nhanh ở mức kỷ lục so với hầu
hết các nước nghèo và đang phát triển - cả thế giới đánh giá cao thành tích này.
Ngày nay, kim ngạch xuất khẩu trong 8 ngày bằng kim ngạch xuất khẩu của cả năm
trong thời kỳ trước đổi mới. Ngày nay cứ làm ra 10 đồng của cải mới mỗi ngày thì
khoảng 5 - 6 đồng là dành cho xuất khẩu. Ngày nay sản phẩm của Việt Nam có mặt
tại tất cả các thị trường quan trọng nhất trên thế giới và xuất hiện ở rất nhiều
nơi khác, xu thế này đang phát triển năng động…
Sự nghiệp cách mạng
của đất nước mà đỉnh cao là Cách mạng Tháng Tám và hai cuộc kháng chiến cứu nước
đã đem lại độc lập và thống nhất cho Tổ quốc. Giai đoạn đầu tiên vừa qua của
công cuộc đổi mới đã bảo vệ thành công thành tựu cách mạng cực kỳ trọng đại này
trước bao nhiêu thách thức hiểm nghèo sau khi đất nước ra khỏi những thập kỷ
đằng đẵng của các cuộc chiến tranh tàn khốc, và ngày nay đang đem lại cho đất
nước một vị thế chưa từng có trong cộng đồng các quốc gia trên thế giới hôm nay.
Một câu hỏi đơn
giản: Nếu không tự đổi mới, nếu công cuộc đổi mới không thành công như vừa
qua, sự nghiệp cách mạng của đất nước sẽ ra sao và ngày hôm nay đất nước ta sẽ
đang ở đâu?
Nên tự hỏi câu hỏi
này để thấy rõ được mọi yếu kém của mỗi người và của đất nước còn phải vượt qua,
thấy rõ mọi hiểm nguy phía trước, và nhất là để thấy rõ và tự tin vào con đường
mình đã lựa chọn, để quyết tâm khai phá tiếp và vững bước trên con đường mình
đang đi.
Nên tự hỏi câu này
để đoạn tuyệt với mọi quán tính bảo thủ lạc hậu, để mở rộng tầm nhìn và tìm cách
làm chủ những thành tựu mới nhất của tri thức và văn minh nhân loại. Để tự tin,
để yêu thiết tha hơn nữa Tổ quốc của chúng ta! Để tất cả cho Tổ quốc của chúng
Ta!
Trên hết cả, nên tự
hỏi câu hỏi này, để thấy rõ tương lai và vận hội chưa từng có của Tổ quốc
Việt Nam ta kể từ ngày dựng nước, để cả nước và toàn thể cộng đồng dân tộc ta
muôn người như một, đồng tâm hiệp lực nắm bắt lấy vận hội này!
Nói một cách khái
quát: Thời cơ và vận hội của Cách Mạng Tháng Tám đã giành lại độc lập và thống
nhất cho Tổ quốc, thành quả của Cách Mạng Tháng Tám và của giai đoạn đầu trong
công cuộc đổi mới cho đến nay đang đem lại cho đất nước vị thế quốc tế và vận
hội mới có một không hai trong lịch sử của đất nước. Đây chính là cơ sở vững
chắc cho những bước đi tiếp theo của đất nước vào tương lai.
Nhận định chung cục
diện quốc tế hiện nay xin để vào một dịp khác, đầu xuân chỉ xin nói ngay về thời
cơ vàng, về những năm phía trước là thời gian vàng đang mở ra cho Tổ quốc Việt
Nam ta. Đất nước ta, dân tộc ta chỉ có một sự lựa chọn: Hoặc là.., hay sẽ
là…
Lần đầu tiên trong
hai thế kỷ nay Việt Nam bây giờ không có kẻ thù chiến lược. Lần đầu tiên trong
hai thế kỷ nay Việt Nam được công nhận đầy đủ và có quan hệ chính thức với tất
cả các cường quốc, với hầu hết mọi quốc gia khác còn lại trên thế giới, Việt Nam
đã thực sự trở thành viên có vị thế nhất định trong cộng đồng quốc tế. Lần đầu
tiên trong hai thế kỷ nay Việt Nam trở thành một quốc gia xuất khẩu và trên thực
tế là đã có quan hệ kinh tế, thương mại với hầu hết các quốc gia trên thế giới.
Lần đầu tiên trong lịch sử Việt Nam chúng ta có tất cả các cường quốc trên thế
giới là đối tác kinh tế quan trọng, là thị trường quan trọng của nước mình! Trên
hết cả, lần đầu tiên trong lịch sử của mình, Việt Nam là đối tác với tất cả các
cường quốc trên thế giới, đang có khả năng ngày một mở rộng sự hợp tác của
mình với tất cả các cường quốc và mọi đối tác khác trên thế giới!.. Lần đầu tiên
trong lịch sử của mình Việt Nam có khả năng thực hiện được ước vọng là giương
cao ngọn cờ hữu nghị và hơp tác, vì hòa bình và phát triển của mọi quốc gia
trong cộng đồng thế giới.
Vị thế này của đất
nước chính là kết tinh của những thành tựu cách mạng mà dân tộc ta dưới sự lãnh
đạo của Đảng ta từ Cách Mạng Tháng Tám đến nay đã không từ một hy sinh nào, đã
cầm súng chiến đấu qua mấy thế hệ, và đã vượt qua muôn vàn khó khăn trong ba
thập kỷ đầu tiên của sự nghiệp kiến thiết đất nước để giành lấy! Và có một điều
may mắn lớn từ bên ngoài, đó là: đất nước ta giành được vị thế này vào lúc tranh
chấp giữa các thế lực lớn trên thế giới tại khu vực Đông Nam Á hiện nay
chuyển sang hình thức tranh chấp bằng các phương tiện hòa bình là chủ yếu, các
thế lực lớn trên thế giới lúc này – trong một thời gian nhất định, chưa
ai nói trước được sẽ kéo dài bao lâu, nhưng chắc cũng không phải là ngắn lắm –
hoặc là đang bận bịu với chính mình, hoặc là đang bận bịu với những vấn đề của
họ ở những nơi khác trên thế giới. Cơ hội và điều may mắn này hội tụ với nhau
đang đem lại thuận lợi tới mức nước ta chỉ cần tạo ra điều kiện nhân hòa
thật tốt bên trong, nước ta sẽ làm nên tất cả!
Nói nước ta đang có
cơ hội vàng, nói những năm phía trước là thời gian vàng, chính là vì những lẽ
vừa trình bầy.
Chỉ xin nêu ra
một câu hỏi để suy ngẫm: Điều gì sẽ xảy ra nếu như Việt Nam trong những năm
tới tận dụng được tốt vị thế của mình, ngày càng mở rộng được khả năng hợp
tác mọi mặt của mình với tất cả các cường quốc và của hầu hết mọi quốc gia
khác trên thế giới? Nếu nhìn vào khả năng tiếp tục duy trì được sự phát triển
năng động như nước ta đang giành được, nếu chúng ta quan tâm hơn nữa đến chất
lượng phát triển, nếu nước ta có tầm nhìn và ý thức được vị thế quốc tế mới của
mình để hành động, nếu nước ta có tầm nhìn mới để mở rộng sân chơi với cả thế
giới trên mọi lĩnh vực.., thì câu hỏi đáng đặt ra này dứt khoát không phải là
một mong ước viển vông. Câu hỏi này đang mở ra con đường tối ưu nhất cho sự
nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước trong thời bình – đồng thời cũng là con đường
đúng đắn nhất của sự nghiệp chấn hưng đất nước.
Vì vậy, câu trả
lời chỉ có thể là: Đây chính là cơ hội vàng! Thời gian vàng của nướcViệt Nam
ta!
Song cơ hội vàng
này, thời gian vàng này không phải là vô hạn định. Cơ hội vàng và thời gian vàng
này đỏi hỏi có điều kiện, thậm chí những điều kiện khắt khe và quan trọng. Ví dụ
như:
-
Việt Nam có ý chí và
quyết tâm lớn đi cùng với xu thế phát triển của thế giới.
-
Việt Nam không tự
chuốc lấy kẻ thù cho mình.
-
Đảng lãnh đạo thành
công lớn trong đoàn kết và hòa hợp dân tộc, để thu phục được nhân tâm về một
mối là tất cả cho chấn hưng đất nước, để cho trong ấm
ngoài êm với những điều kiện tốt nhất cho mở rộng hợp tác mọi mặt
với mọi đối tác bên ngoài.
-
Khu vực và thế giới
không xảy ra những đột biến bất khả kháng.
-
Vân… vân…
Đương nhiên, cũng
không nên quên cơ hội vàng này, thời gian vàng này cũng dành cho nhiều quốc gia
khác trong khu vực ý thức được điều này. Như vậy thời cơ không chỉ dành riêng
cho nước ta, nước ta bắt buộc phải vươn lên và cạnh tranh quyết liệt để giành
lấy. Song cuộc sống có thêm một điều may mắn mới, đó là thế giới hôm nay không
chỉ có luật chơi thắng của kẻ này là
bại của kẻ kia, được của mi là
mất của ta (zero sum game), sự phát triển của thế giới hiện đại đã và
đang tạo ra cả luật chơi cùng có lợi (win – win game) cho những
quốc gia có bản lĩnh vận dụng luật chơi này.
Ý
thức sâu sắc về thời cơ vàng, thời gian vàng của mình, ngay tức khắc chúng ta
cũng phải nhìn thẳng vào những thách thức mất còn đang uy hiếp sự tồn vong của
đất nước, đó là sự tụt hậu và lạc lõng trong một thế giới phát triển năng động
và đầy biến động. Ngay tức khắc chúng ta cũng phải nhìn thẳng vào một sự thật
lạnh lùng: vị thế của Việt Nam ta trong chính sách đối ngoại của hầu hết mọi
cường quốc hiện nay vẫn còn thấp so với đòi hỏi phát triển của đất nước ta.
Đấy là nghịch lý,
hay là một sự thật nhức nhối?
Nghịch lý hay sự
thật nhức nhối này có nhiều nguyên nhân, song
những nguyên nhân bên trong chi phối là chính và thường trực,
những nguyên nhân bên ngoài
chỉ thực sự trở nên nguy hiểm trong những tình huống nhất định và với những điều
kiện nhất định.
Bàn thêm về
những nguyên nhân bên trong:
Thời cơ vàng, thời
gian vàng sẽ là vô nghĩa, nếu như chúng ta không tự tạo ra được những yếu tố bên
trong tốt nhất để nắm bắt lấy. Thách thức lớn nhất có thể cướp đi thời cơ vàng,
thời gian vàng này là những yếu kém và những bất cập bên trong nếu không được
khắc phục quyết liệt.
Đành rằng khả năng
cạnh tranh thấp của nền kinh tế nước ta là một thách thức rất lớn. Nghèo và lạc
hậu cũng là những thách thức lớn. Song tất cả những thứ này không phải là những
thách thức lớn nhất. Những thành tựu của 20 năm đổi mới đã làm rõ điều này.
Yếu tố quyết định
nhất cho phép nắm bắt lấy cơ hội vàng, thời gian vàng này, trước hết là làm cho
toàn thể dân tộc ta nhận thức sâu sắc thế giới ngày nay và giác ngộ bằng được
thời cơ vàng, thời gian vàng này. Phải tạo ra nhận thức, sự giác ngộ và sự đồng
tâm hiệp lực của toàn thể dân tộc cho sự nghiệp chấn hưng đất nước như Đảng ta
đã từng thực hiện được thời tiến hành Cách mạng Tháng Tám và hai cuộc kháng
chiến. Có thể làm được như vậy, nếu Đảng ta có ý chí và quyết tâm này, đơn giản
vì lẽ: Người Việt Nam nào không đau nỗi nhục mất nước, không đau nỗi nhục nước
nghèo và muốn quay lưng lại với sự nghiệp chấn hưng đất nước? Sau khi đất nước
và cả dân tộc đã quằn quại trong hai thế kỷ đầy máu và nước mắt, người Việt Nam
nào muốn nhắm mắt bỏ qua cơ hội đang đến? Người Việt Nam nào không có khát vọng
tận dụng cơ hội đang đến? Khát vọng này là cháy bỏng! Khát vọng này là thiêng
liêng đối với toàn thể dân tộc ta, đang nung nấu tâm can từng con người dù sống
ở đâu trên thế giới này nhưng luôn ý thức mang trong mình dòng máu Việt!
Thành tựu của 20 năm
đổi mới đã xoay chuyển hẳn thế cờ của đất nước để mở ra vận hội mới cho đất
nước. Nhưng nước ta vẫn chưa thoát khỏi số phận nước nghèo và chậm phát triển!
Hai mươi năm ra sức đuổi theo như thế mà thu nhập theo đầu người hiện nay của
nước ta mới chỉ bằng khoảng hơn 1/3 của Thái Lan và khoảng 1/6 của
Malaysia… Dân tộc nào còn được phép tự coi mình là một dân tộc nếu không biết
đau nỗi đau chính mình đã phải trả giá trong lịch sử? Người Việt Nam nào còn có
thể tự coi mình là người Việt nếu không có khát vọng lấy lại hai thế kỷ tự mình
đánh mất hay bị ách nô lệ bên ngoài và chiến tranh cướp mất?
Xin đừng quên chúng
ta mất nước vào tay chủ nghĩa thực dân Pháp hồi ấy vào lúc đất nước ta phát
triển hoàn chỉnh nhất với tư cách là một thể chế quốc gia, và là một trong những
nước phát triển nhất trong khu vực - với những hệ quả đầy máu và nước mắt.., mãi
cho đến khi giành lại được độc lập và thống nhất đất nước. Xin đừng quên hồi ấy
chúng ta mất nước không phải vì dân tộc ta thấp kém về chủ nghĩa yêu nước, mà
nguyên nhân hàng đầu là vì nước ta bị lạc hậu hẳn một giai đoạn phát triển so
với thế giới bên ngoài. Thật là phiến diện nếu chỉ một bề đổ hết mọi tội lỗi cho
bên ngoài, cho chủ nghĩa thực dân, mà không nhìn nhận lại đến nơi đến chốn sự
lạc hậu và yếu kém của chính mình. Đổ lỗi một bề cho bên ngoài như vậy có khác
gì cầu mong trên đời này có một chủ nghĩa thực dân nhân đạo, một chủ nghĩa tư
bản nhân đạo, và hôm nay là cầu mong có một toàn cầu hóa kinh tế nhân đạo!..
Vì vậy, bài học cay đắng mất nước vì lạc hậu so với thế giới bên ngoài vẫn còn
nguyên giá trị và rất nóng bỏng cho hôm nay.
Dân
tộc ta không phải chỉ có khát vọng cháy bỏng lấy lại hai thế kỷ đánh mất! Dân
tộc ta đang có cơ hội trong tay và vận may đến từ thế giới bên để ngoài thực
hiện khát vọng của mình - trước hết còn bởi lẽ ngoài nỗ lực tự thân ra của mỗi
dân tộc ra, thế giới ngày nay đang tạo ra những điều kiện cho bất kỳ dân tộc nào
ý thức được nấc thang phát triển của thế giới ngày nay và có sự phấn đấu ngoan
cường cho thực hiện khát vọng của mình.
Bên trên đã trình
bầy vị thế mới, thời cơ mới của đất nước. Ở đây chỉ xin lưu ý thêm, bên cạnh
những thách thức khắc nghiệt mới, sự phát triển của thế giới ngày nay cũng đang
tạo ra những tiền đề phát triển chưa từng có cho những nước đi sau. Cứ nhìn vào
sự phát triển của nước ta trong 20 năm đổi mới vừa qua, nhìn vào sự phát triển
năng động của nhiều nền kinh tế năng động của một số nước đang phát triển
khác, nhìn ngay vào sự phát triển của Trung Quốc đang làm chấn động cả thế
giới.., sẽ nhận thức rõ những điều mới lạ này…
Cuộc sống chưa bao
giờ có những điều kiện thuận lợi và khó tưởng tưởng nổi như ngày nay, cho phép
từ lạc hậu đi đến hiện đại bằng những con đường ngắn nhất, nhanh nhất, nhiều khi
cũng là rẻ nhất, trên bất kỳ phương diện nào: kinh tế, xã hội, xây
dựng thể chế chính trị, phát triển văn hóa xã hội..., hầu như không ngoại trừ
quốc gia nào – miễn là nó ý thức được và có khả năng làm chủ được xu thế phát
triển này của thế giới! Tiến bộ của khoa học kỹ thuật và công nghệ, đặc biệt là
công nghệ thông tin, tiến bộ của kinh tế tri thức, nói rộng ra nữa những bước
phát triển mới của văn minh nhân loại trong thế giới toàn cầu hóa ngày nay đang
đem lại cho những nước đi sau
những cơ hội chưa từng có! Kèm theo cũng là những thách thức chưa từng có nếu ý
thức hời hợt hoặc thậm chí vô cảm với thế giới chúng ta đang sống.
Sống trong thế giới
ngày nay, nhìn trên phương diện tích cực, chúng ta chẳng những đang chứng
kiến các quốc gia hoặc các vùng đạt được những thành quả khó tưởng tượng nổi
trong thế kỷ trước, trong những thập kỷ cuối cùng của thế kỷ trước…
Trong thế giới này,
chúng ta đang chứng kiến biết bao điều khác thường, đảo lộn hẳn suy nghĩ chúng
ta vốn theo đuổi - ở ngay nước ta, đó là những đổi mới thực sự đảo lộn rất nhiều
tư duy cũ, là sự phát triển nền kinh tế nhiều thành phần.., ở nhiều nước khác là
sự phát triển lên kinh tế tri thức và những bước phát triển mới trong công cuộc
xây dựng xã hội dân sự… Cả thế giới trầm trồ - và lo ngại nữa – về sự phát triển
thần kỳ liên tục hơn hai thập kỷ của Trung Quốc đã đành, sự chiếm lĩnh những thị
phần lớn ngay trên thị trường các cường quốc kinh tế… Thế giới cũng đang chứng
kiến chuyện chưa hề có trong bất kỳ học thuyết, kinh điển hay chủ nghĩa nào về
“một nước, hai chế độ” ở Trung Quốc. Nhân đây có thể nói: Gần như điều chắc
chắn, trong thế giới ngày nay - và chỉ trong thế giới ngày nay - đường lối “một
nước, hai chế độ” ở Trung Quốc không còn là và ngày càng không phải là một sách
lược nữa, nó từ câu chuyện nuôi “con gà đẻ trứng vàng” đang thực sự trở thành
quốc sách, thành chiến lược, thành con lăn đưa chuyển tòa nhà kinh
tế khổng lồ của Trung Quốc lên tầm cao phát triển mới! Chuyện này chỉ có thể xảy
ra trong thế giới ngày nay – và mầm mống từ trong cách lãnh đạo của Trung Quốc
đổi mới hoàn toàn nhận thức của họ về thế giới!
Thế giới của chúng
ta hôm nay chứa đựng biết bao nhiêu điều mới lạ khác nữa, đòi hỏi cách tiếp cận
khác hẳn. Ngay trong kinh tế, không thể cứ một chiều đi theo con đường
nhanh hơn, rẻ hơn, tốt hơn, nhiều hơn.., môi trường ngày nay cũng không
cho phép đi mãi trên đường mòn như vậy, mà phải sớm biết xử lý những vấn đề mới,
tìm ra “cầu” mới – nghĩa là thị trường mới, làm ra sản phẩm mới. Trí tuệ, công
nghệ, tổng hợp chung lại là tri thức trở thành vốn quyết định nhất - với đúng
nghĩa con người là vốn quý nhất…
Cũng trong thế giới
ngày nay, cuộc sống chưa bao giờ chứng kiến sự sụp đổ trong một đêm cả một hệ
thống thế giới xã hội chủ nghĩa Liên Xô Đông Âu cũ có 70 năm tuổi đời - hầu như
do những nguyên nhân tự thân bên trong. Sự phân hóa giàu nghèo giữa các quốc gia
ngày càng khốc liệt trong quá trình toàn cầu hóa kinh tế ngày càng gia tốc… Mỹ
tuy ở vị trí siêu cường nhưng đang tiếp tục suy yếu tương đối so với các đối thủ
cạnh tranh khác – thể hiện khá rõ qua mối tương quan giữa các đồng tiền Euro,
Dollar, Yên, Nhân dân tệ (TQ)… Các thách thức cũng như các vấn đề phi
truyền thống cũng đang tác động hết mức vào mọi mặt đời sống thế giới…
Chúng ta đang sống
trong một thế giới rất khác so với thế kỷ trước, so với một vài thập kỷ trước,
so ngay với những năm đầu tiên của thế kỷ này, có nhiều vấn đề hoàn toàn mới
khiến nhận thức của chúng ta thường phải đuổi theo sau nhưng không kịp, đòi hỏi
cách tiếp cận và xử lý mới, có những vấn đề chưa có lời giải…
Điều quan trọng
cần rút ra và khẳng định đối với nước ta là: Trong một thế giới như vậy,
dân tộc ta đang có trong tay cơ hội vàng, những năm phía trước là thời gian vàng
để thực hiện khát vọng cháy bỏng của mình: Tự bứt mình ra khỏi hàng ngũ các nước
nghèo chậm phát triển, vươn lên thành quốc gia giàu mạnh sánh vai với năm châu
bốn biển, như Chủ tịch Hồ Chí Minh từng mong ước khi Người viết thư căn dặn các
cháu học sinh nhân dịp khai giảng năm học mới…
Kẻ thù của
nhân dân ta trên con đường thực hiện khát vọng thiêng liêng này là ai?
Trước hết đó
là sự lạc hậu, là ý thức chưa đầy đủ về sự lạc hậu của mình và về những biến đổi
của thế giới chung quanh mình. Thắng được kẻ thù này, dân tộc ta sẽ thắng được
mọi kẻ thù khác.
Động lực và sức mạnh
để chiến thắng kẻ thù này?
Phát huy tự do dân
chủ để giác ngộ được sự lạc hậu phải khắc phục, quan trọng hơn nữa là để có sức
mạnh tinh thần và vật chất nắm bắt bằng được vận hội mới đang đến với đất nước –
bắt đầu từ giác ngộ đầy đủ vai trò một dân tộc tự do là chủ nhân ông của một đất
nước độc lập tự do.
Chính khát vọng này,
chính sự giác ngộ này đang nung nấu, đang tích tụ chí khí của toàn thể dân tộc
ta. Chính khát vọng này, sự giác ngộ này đang nhen nhóm để rồi sẽ bùng lên một
hào khí trong toàn thể cộng đồng dân tộc ta, một cao trào Cách Mạng Tháng Tám
mới cho sự nghiệp chấn hưng đất nước – như đã từng bùng lên một Cách Mạng Tháng
Tám cho sự nghiệp cứu nước. Tích tụ chí khí này, làm bùng lên hào khí của đất
nước cho sự nghiệp chấn hưng đất nước chính là sứ mệnh đích thực của Đảng ta với
tư cách là một đảng lãnh đạo. Không làm được như vậy, hào khí của đất nước sẽ
tích tụ lại thành những áp lực gây tai biến khôn lường – đơn giản là vì sự vận
động của cuốc sống đất nước không có điểm dừng và không biết chờ đợi.
Không
có một sự nghiệp chấn hưng đất nước nào của bất kỳ dân tộc nào lại không đòi hỏi
sự lãnh đạo của lực lượng tinh hoa của chính dân tộc đó!
Lẽ đơn giản, phát
triển đi tới chấn hưng đất nước là một quá trình phát triển đầy khó khăn gian
khổ, đòi hỏi nhiều nhất sự giác ngộ chính mình và thế giới chung quanh – nhất là
sự giác ngộ những thành quả của văn minh nhân loại và xu thế phát triển của thế
giới. Phát triển để chấn hưng đất nước đòi hỏi nhiều nhất trí tuệ, công sức, ý
thức đồng tâm hiệp lực, sự thực hiện tốt nhất công bằng - dân chủ - văn minh,
tất cả để phát huy tối ưu mọi nguồn lực bên trong và tranh thủ tốt nhất mọi
nguồn lực bên ngoài cho phát triển, tất cả phải bắt đầu từ phát huy tối ưu khả
năng, phẩm chất và quyền năng của từng con người trong cộng đồng xã hội, để
mỗi con người tự do có thể với tất cả trái tim và khối óc mình đem hết
công sức cống hiến cho sự nghiệp chấn hưng đất nước, vì chính mình và vì đất
nước, hài hòa được lợi ích của chính mình và của đất nước.
Sự lãnh đạo cần phải
có này là đòi hỏi tất yếu, tất yếu nếu không hơn thì cũng không kém thời cứu
nước! Trong cách mạng, tự phát sớm muốn sẽ dẫn đến thất bại. Trong sự nghiệp
chấn hưng đất nước lại càng như vậy.
Chúng ta không nên
đóng cửa trí tuệ trước bất kỳ thành tựu văn minh nào của nhân loại. Mặt khác
chúng ta cũng không nên bỏ phí trí tuệ của chính dân tộc ta sáng tạo ra. Nhìn
vào thực tế cuộc sống của nước ta, hiển nhiên công cuộc đổi mới là một cuộc cách
mạng từ dưới lên. Song với trách nhiệm là người lãnh đạo, Đảng ta xuất phát từ
khát vọng và hành động đổi mới của quảng đại các tầng lớp nhân dân đã xây dựng
lên thành đường lối đổi mới của Đảng, thành quốc sách có hiệu quả của nhà nước,
nhờ đó đổi mới đã không biến tướng thành tự phát vô chính phủ, không gây ra đổ
vỡ như ở nhiều nước khác. Nhờ đó và cuối cùng Đảng đã tổ chức thực hiện, về cơ
bản là thực hiện thành công công cuộc đổi mới trong hai thập kỷ đầu tiên vừa
qua, để cuộc sống đất nước được như hôm nay.
Nguyên nhân quan
trọng nhất của thành công là trong đổi mới đã thực hiện được một bước đi quan
trọng trên con đường dân chủ hóa toàn bộ đời sống kinh tế và quản lý xã hội.
Thành tựu quan
trọng bậc nhất đã đạt được của công cuộc đổi mới, dù mới chỉ ở bước khởi đầu, là
có biết bao nhiêu sáng kiến, nỗ lực, tâm huyết của từng cá nhân con người đã
được khơi dạy, được giải phóng, được phát huy, vì lợi ích và hạnh phúc của chình
mình, vì sự giàu có của đất nước, tìm đường hài hòa lợi ích của chính mình với
lợi ích của đất nước.
Dù mới chỉ là ở
bước đầu rất sơ khởi, công cuộc đổi mới đang đi vào hướng đúng đắn là tạo điều
kiện cho mỗi người tự thắp đuốc tìm đường đi lên cho chính mình! Một dân tộc có
mỗi cá nhân thành viên của mình có khả năng tự thắp đuốc tìm đường đi lên cho
chính mình, dân tộc đó là bất khả chiến bại! Một Đảng chính trị có khả năng tạo
ra cho mỗi cá nhân thành viên trong cộng đồng dân tộc mình làm được việc tự thắp
đuốc tìm đường cho mình đi lên, đó chính là đảng lãnh đạo của dân tộc đó!
Chính vì những lẽ
vừa trình bày, sự lãnh đạo sáng suốt và đúng đắn của Đảng là đòi hỏi tất yếu.
Chính vì những lẽ
vừa trình bầy, thời cơ vàng của dân tộc cũng là thời cơ vàng của Đảng ta!
Vậy
kẻ thù đối với vai trò lãnh đạo của Đảng ta là ai?
Trên con đường phát triển
của mình, nhân dân phải nhận rõ kẻ thù của mình. Là người lãnh đạo, Đảng càng
phải hiểu rõ hơn ai hết điều gì cản trở vai trò lãnh đạo của mình. Đảng không
thể không nêu ra cho mình câu hỏi ai là kẻ thù đối với sứ mệnh lãnh đạo nhân
dân, lãnh đạo đất nước của mình.
Có nhiều câu trả
lời. Cũng có nghĩa là có nhiều kẻ thù.
Câu trả lời nghiêm
khắc nhất, câu trả lời quyết định sứ mệnh vai trò lãnh đạo của Đảng chỉ có thể
là:
Kẻ thù nguy
hiểm nhất đối với vai trò lãnh đạo của Đảng ta là sự hẫng hụt về trí tuệ và phẩm
chất so với đòi hỏi của sứ mệnh đảng lãnh đạo trong nhiệm vụ dẫn dắt dân tộc ta
tiến bước thành công trên con đường chấn hưng đất nước!*
Chiến thắng kẻ thù này Đảng ta mới tự bảo vệ được mình. Nhưng đặc biệt quan
trọng, chiến thắng kẻ thù này Đảng ta mới có lý do tồn tại với tư cách là đảng
lãnh đạo.
Tiêu biểu nhất cho
sự hẫng hụt về trí tuệ là Đảng ta chưa thành công bao nhiêu trong sự nghiệp làm
cho nhân dân ta giác ngộ sâu sắc và thực hiện được vai trò một dân tộc tự
do là chủ nhân ông của đất nước độc lập tự do, để từ đó làm nền tảng cho
việc xây dựng thể chế chính trị và hệ thống tổ chức xã hội dân sự, làm nền tảng
cho sự phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội của đất nước, phát triển quan hệ với
thế giới bên ngoài. Có bao nhiêu yếu kém lớn mắc phải về mọi mặt trong 30 năm
qua, nhất là trong 10 năm đầu sau khi ra khỏi chiến tranh, kìm hãm mãi nước ta
trong vòng lạc hậu, trước hết chính là do Đảng lãnh đạo mắc phải yếu kém tiêu
biểu này.
Các văn kiện chính
thức của Đảng đã coi tham nhũng là quốc nạn. Tuy nhiên, tiêu biểu nhất cho sự
hẫng hụt về phẩm chất của Đảng ta hiện nay phải nói là tệ nạn quan liêu tham
nhũng và tiêu cực.
Sự hẫng hụt về trí
tuệ và phẩm chất hư vậy đang hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng, đang làm mai một
nhiều truyền thống cách mạng quý báu của Đảng, đang từng bước đẩy lùi đảng lãnh
đạo xuống thành đảng cai trị, điều mà tôn chỉ mục đích của Đảng không bao giờ
cho phép. Sứ mệnh lãnh đạo và sự tồn tại của Đảng đòi hỏi phải khắc phục bằng
được sự hẫng hụt này.
Tuy nhiên, sự hẫng
hụt này có hai phần cần làm rõ và có cách khắc phục thích hợp thì mới có hiệu
quả. Đó là (1)hẫng hụt do tha hóa và bất cập; (2)hẫng hụt do tầm cao của nhiệm
vụ mới trong giai đoạn cách mạng mới diễn ra trong tình hình mới đến mức gần như
thay đổi hoàn toàn so với trước.
Tha hóa tự thân và
hẫng hụt trong cuộc sống là hiện tượng thường xuyên diễn ra, là một mặt vận động
của cuộc sống. Ngay cả một đảng phái hay một nhân vật lý tưởng có thể vẽ
ra hay dàn dựng lên trong kinh sách cũng không bao giờ hoàn hảo, không thể thoát
khỏi những khiếm khuyết. Cho nên chẳng có gì để hoang mang, cũng không phải là
bôi nhọ, khi thẳng thắn vạch ra sự tha hóa tự thân và sự hẫng hụt này của Đảng
ta. Hơn thế nữa, phải có dũng khí của Đại hội VI “nhìn thẳng vào sự thật!”, “nói
sự thật!” để có dũng khí khắc phục sự tha hóa và sự hẫng hụt này!
Thái độ ứng xử đối
với sự tha hóa và hẫng hụt này mới là điều quyết định!
Loại bỏ những ý đồ
thù địch với Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, trong dư luận xã hội đại thể có
hai loại ý kiến về sự ứng xử này:
-
đòi xóa bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng, thực hiện đa nguyên đa đảng để có tự do dân chủ cho phát
triển;
-
Đảng phải khắc phục
bằng được sự hẫng hụt của mình để thực hiện tốt vai trò lãnh đạo.
Thế
nhưng người đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) nói riêng và
toàn Đảng nói chung lựa chọn sự ứng xử nào?
Đảng ta lựa chọn sự
ứng xử khắc phục sư hẫng hụt này, hay là chỉ lựa chọn sự bảo vệ quyền lãnh đạo
của Đảng? Sự lựa chọn nào thì kết quả hay hệ lụy ấy.
Ý kiến đòi xóa bỏ
vai trò lãnh đạo của Đảng để thực hiện đa nguyên đa đảng để có tự do dânchủ dựa
trên lập luận: ĐCSVN không thể bước qua cái bóng của mình.
Ý kiến đòi hỏi Đảng
phải khắc phục bằng được sự hẫng hụt của mình để thực hiện tốt vai trò lãnh đạo
dựa vào truyền thống cách mạng của Đảng và sự gắn bó của nhân dân với Đảng.
Đảng ta lựa chọn sự
ứng xử nào?
Không ai có thể trả
lời thay, và Đảng ta không thể để bất kỳ ai trả lời thay mình câu hỏi này!
Trong khi nội tình ở
nhiều quốc gia có sự tranh giành khốc liệt giữa các lực lượng chính trị để xác
lập vị trí lãnh đạo của một lực lượng nào đó, thì ở nước ta Đảng ta là lực lượng
chính trị đã được thử thách dày dạn nhất và đang hội tụ được trong hàng ngũ của
mình nhiều nhất những công dân ưu tú của đất nước. Đến giờ phút này Đảng hãy còn
giữ được tấm lòng của quảng đại nhân dân đối với Đảng, vẫn đang được hưởng sự
bao dung và bảo vệ của nhân dân. Chỉ cần Đảng đặt lợi ích quốc gia, lợi ích dân
tộc lên trên hết, phát huy tự do dân chủ trong Đảng để phát huy tự do dân chù
trong cả nước, Đảng sẽ tự tạo ra được cho mình nghị lực và phẩm chất cách mạng,
để lựa chọn được sự ứng xử của Đảng mà dân tộc ta đang mong đợi.
ĐCSVN có vượt qua
được cái bóng của mình không?
Trong lịch sử của
mình, Đảng ta đã hơn một lần vượt qua cái bóng của mình – lẽ đơn giản là Đảng
chỉ có một mục đích duy nhất là phụng sự nhân dân, phụng sự Tổ quốc. Gần đây
nhất Đại hội VI là như thế, trong những năm đổi mới đã có nhiều ví dụ như thế.
Ý kiến cho rằng
ĐCSVN không vượt qua được cái bóng của mình nói: Người đảng viên bây giờ có
quá nhiều đặc quyền đặc lợi, đã dính chặt vào cái ghế cầm quyển của mình rồi!
Không thay đổi được!..
Đưa hai tay bịt tai
lại, hay phùng má đao to búa lớn đối với ý kiến trên – cả hai loại việc này đều
vô nghĩa.
Điều trước sau quyết
định sống còn vẫn là: Đảng ta lựa chọn sự ứng xử nào? Hoặc là… Hay sẽ là…
Cuộc sống luôn luôn
có những sự thật đanh thép. Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Hôm qua
người cộng sản Việt Nam đã không dưới một lần vượt qua cái bóng của mình – như
nhiều người cộng sản Việt Nam đã tự chứng minh, nhiều khi bằng cả tính mạng của
mình. Song điều đó không có nghĩa là cuộc sống hôm nay sẽ tự lặp lại như thế như
một lập trình được cài đặt sẵn trong máy tính! Cuộc sống ngày nay đang đòi hỏi
khắt khe ở mỗi người đảng viên ĐCSVN: Sống là mỗi ngày phải vượt qua cái
bóng của mình! Không như thế không còn danh hiệu người đảng viên! Không
như thế Đảng ta không còn lý do để tồn tại với tư cách là đảng lãnh đạo.
Đau thấu nỗi đau của
dân tộc, khát vọng da diết khát vọng của dân tộc, mỗi đảng viên và toàn thể Đảng
ta sẽ mỗi ngày vượt qua được cái bóng của mình! Đau thấu nỗi đau của dân tộc,
khát vọng da diết khát vọng của dân tộc, Đảng ta sẽ tự trang bị được cho mình
trí tuệ mẫn tiệp và ý chí bất khuất, trước hết là để thu phục nhân tâm toàn thể
cộng đồng dân tộc ta về một mối cho sự nghiệp chấn hưng đất nước, để phấn đấu
làm cho Đảng trở thành lực lượng tinh hoa của dân tộc, và nhờ đó Đảng sẽ thực
hiện được sứ mệnh là lực lượng lãnh đạo sự nghiệp chấn hưng đất nước. Khi nói
đên xây dựng Đảng trở thành lực lượng tinh hoa của dân tộc. cũng có nghĩa là tự
do dân chủ phải được phát huy mạnh mẽ trong cộng đồng dân tộc.
Thời cơ vàng đang
đến của dân tộc, vì vậy cũng chính là thời cơ vàng của Đảng ta! Hoặc là…
Hay sẽ là…
Mong rằng Đại hội X
dành tâm trí cho vấn đề sống còn này của Đảng ta – vì hạnh phúc và vinh quang
của Tổ quốc chúng ta!
Posted in: Chính Trị
Gửi email bài đăng này
BlogThis!
Chia sẻ lên Facebook
0 nhận xét:
Đăng nhận xét