Cổng của Hội đồng Lập hiến Pháp |
Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013
Mô hình bảo hiến kiểu Mỹ: Mô hình phi tập trung
23:24
Hoàng Phong Nhã
No comments
Mỹ
là quốc gia đầu tiên xác lập quyền giám sát Hiến pháp của Tòa án tư
pháp và đã xây dựng nên một mô hình cơ quan bảo hiến riêng được gọi l�mô hình bảo hiến kiểu Mỹ.
Đây
là mô hình giám sát tư pháp Hiến pháp (Judicial review) và là mô hình
bảo hiến phi tập trung (Decentralised constitutional control). Trong mô
hình này, thẩm quyền giám sát Hiến pháp được giao cho các Tòa án có thẩm quyền chung thực hiện.
Theo đó, bất kỳ Tòa án nào cũng có thể ra phán quyết về tính hợp Hiến
của các đạo luật. Hoạt động bảo hiến gắn liền với việc giải quyết các vụ
việc cụ thể tại Tòa án (giám sát cụ thể).
Kể
từ khi xuất hiện ở nước Mỹ năm 1803 đến nay, mô hình này đã được nhiều
nước áp dụng như Canada, Mexico, Thụy Điển, Argentina, Hy Lạp… Tư tưởng
tam quyền phân lập chính là nguồn gốc cho sự hình thành mô hình bảo hiến
kiểu Mỹ, nên phần lớn các quốc gia áp dụng học thuyết tam quyền phân
lập “cứng” đều lựa chọn mô hình bảo hiến này.
Mô hình bảo hiến kiểu Mỹ có các đặc điểm sau đây:
-
Tất cả các Tòa án đều có quyền xem xét tính hợp Hiến của các đạo luật.
Tòa án xem xét tính hợp Hiến của một đạo luật khi quy định của đạo luật
đó được áp dụng để giải quyết các vụ việc cụ thể tại Tòa án;
-
Quyền bảo hiến gắn liền với việc giải quyết một vụ việc cụ thể, theo
đó, việc kiện tụng chính là tiền đề để Tòa án xem xét tính hợp Hiến của
các đạo luật;
- Quyền bảo hiến chỉ
được các Tòa án sử dụng trong trường hợp có sự liên quan trực tiếp đến
quyền và lợi ích hợp pháp của người đề nghị xem xét tính hợp Hiến của
các đạo luật. Đặc điểm này xác định rõ ràng hơn phạm vi của quyền giám
sát, tránh sự trừu tượng và kém hiệu quả;
-
Một đạo luật chỉ bị tuyên bố là vi Hiến khi Tòa án có đủ căn cứ rõ ràng
rằng đạo luật đó mâu thuẫn hoặc không phù hợp với Hiến pháp;
-
Phán quyết của Tòa án về tính hợp Hiến thường chỉ có hiệu lực bắt buộc
trong phạm vi các bên của vụ việc được giải quyết, trừ những trường hợp
được áp dụng nguyên tắc tiền lệ (Stare decisis);
-
Khi một đạo luật bị tuyên bố là vi Hiến thì đạo luật đó không còn giá
trị áp dụng. Tuy nhiên, Tòa án tư pháp không có thẩm quyền hủy bỏ hay
tuyên bố đạo luật đó vô hiệu như trong hệ thống giám sát Hiến pháp tập
trung. Tòa án chỉ không áp dụng đạo luật đó trên thực tế. Phán quyết của
Tòa án cấp trên có hiệu lực bắt buộc đối với các tòa án cấp dưới, phán
quyết của Tòa án tối cao có giá trị bắt buộc đối với cả hệ thống tư
pháp. Như vậy, về hình thức đạo luật vẫn còn hiệu lực, nhưng thực tế
không được áp dụng nữa;
- Phán quyết
của Tòa án về tính hợp Hiến của đạo luật không có hiệu lực chung thẩm
như trong mô hình Hội đồng bảo hiến hay Tòa án Hiến pháp, mà có thể bị
xem xét lại bởi một Tòa án cấp trên
Một
số nước khi áp dụng mô hình bảo hiến kiểu Mỹ đã có những thay đổi nhất
định phù hợp với điều kiện thực tế của mình. Vì vậy, nếu như ở Mỹ,
Argentina…, bất kỳ tòa án nào cũng có quyền kiểm tra tính hợp Hiến của
văn bản quy phạm pháp luật thì ở một số nước như Ấn Độ, Manta… thẩm
quyền này chỉ thuộc về Tòa án Tối cao. Ở một số nhà nước liên bang, bên
cạnh Tòa án cấp cao nhất của quốc gia (Tòa án Tối cao liên bang), Tòa
án cấp cao nhất của các chủ thể liên bang (Tòa án Tối cao tiểu bang ở Ấn
Độ, Tòa án cao nhất của các tỉnh Canada…) cũng có quyền giám sát Hiến
pháp.
Tú Khôi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét