Người
ta cho rằng, tỷ lệ quyết sách sai lầm tại các nước phát triển ở phương
Tây khá thấp, đó là do phương Tây tận dụng được các Think Tank, một loại
hình tổ chức có tính chất tư vấn hiến kế cho tầng lớp lãnh đạo quốc
gia.
Think Tank là gì?
Think Tank là tên gọi một loại hình tổ
chức tập họp các chuyên viên nhiều chuyên ngành nhằm nghiên cứu các vấn
đề kinh tế, chính trị, xã hội, quân sự, ngoại giao... , cuối cùng đưa ra
các lý thuyết, sách lược, ý tưởng, giải pháp... có tính chất tư vấn
hiến kế cho tầng lớp lãnh đạo quốc gia.
Franklin Collbohm, sáng lập viên công ty
RAND (Think Tank xếp hạng thứ 4 ở Mỹ, có 1600 nhân viên), định nghĩa
Think Tank là “Nhà máy ý tưởng”, là trung tâm tư tưởng chiến lược dám
thách thức và coi thường mọi uy quyền, dám vượt qua mọi trí tuệ hiện có.
Theo định nghĩa chặt chẽ thì Think Tank
là tổ chức dân lập, hoạt động độc lập với chính quyền. Think Tank không
nghiên cứu quy luật phát triển của xã hội hoặc thiên nhiên mà tập trung nghiên cứu hình thành các giải pháp, quyết sách có tính khả thi nhằm đối phó tình hình trong một thời kỳ nhất định.
Các kết quả này thông thường được công bố trên các ấn phẩm, các phương
tiện truyền thông và các hình thức trao đổi thông tin khác nhằm tranh
thủ sự tán thành của công chúng và sự chú ý của lãnh đạo quốc gia.
Chức năng chính của Think Tank là: - đề xuất ý tưởng; - giáo dục, hướng dẫn dư luận; - tập hợp nhân tài.
Trong tiếng Anh Think là suy nghĩ, ý nghĩ, ý tưởng, tư tưởng, Tank là cái thùng (bồn, vựa, chậu), còn có nghĩa là xe tăng. Trung Quốc dịch Think Tank
là Túi tri thức (“trí nang đoàn”) hoặc Kho trí thức (“trí khố”). Ở ta
có người dịch là “Kho Tư tưởng (Ý tưởng)”, “Kho Trí tuệ (Trí thức)”,
“Vựa (Bồn) Trí tuệ”, “Nhóm chuyên viên (hoặc Tổ chức) tư vấn”... Nhận
thấy tất cả các từ dịch kể trên đều chưa quen với bạn đọc và hơi dài, vả
lại hiện chưa có một từ Việt tương đương được nhất trí thừa nhận, cho
nên chúng tôi xin tạm dùng Think Tank như một danh từ tiếng Việt (viết
hoa, không có số nhiều). Người Nhật cũng dùng nguyên từ Think Tank phiên
âm ra tiếng Nhật.
Tình hình Think Tank trên thế giới
Think Tank xuất hiện ở phương Tây đã
lâu, nhưng ở Việt Nam thì khái niệm này còn mới lạ, vì thế thiết nghĩ
việc giới thiệu về Think Tank là cần thiết.
Theo một báo cáo công bố đầu năm 2009
của ĐH Pennsylvania, kết quả điều tra 169 nước trên thế giới năm 2008 có
tổng cộng 5.465 Think Tank; trong đó Bắc Mỹ và Tây Âu có 3080 (chiếm
56,35%, riêng Bắc Mỹ có 1872), châu Á có 653 (11,95%), Đông Âu có 514,
châu Mỹ La-tinh và vùng Caribe – 538, châu Phi vùng hạ Sahara – 424,
Trung Đông và Bắc Phi – 218, châu Đại dương – 38.
Nước có nhiều Think Tank nhất là Mỹ –
1.777, rồi đến Anh – 253, Đức – 186. Tại châu Á, Ấn Độ có nhiều Think
Tank nhất – 121, thứ nhì là Nhật – 105. Theo báo cáo trên, Trung Quốc
hiện có 74 Think Tank theo nghĩa rộng; nhưng các học giả Trung Quốc đánh
giá nước họ thực sự chưa có Think Tank đúng nghĩa.
Xếp hạng các Think Tank trên thế giới (2009)
Dưới đây là một số trích dẫn bảng xếp
hạng các Think Tank toàn cầu [1]. Để bạn đọc tiện theo dõi, chúng tôi để
nguyên tên tiếng Anh không dịch.
Xếp hạng Top 10 Think Tank của Mỹ như sau:
1. Brookings Institution
2. Carnegie Endowment for International Peace
3. Rand Corporation
5. Heritage Foundation
6. Woodrow Wilson International Center for Scholars
7. Center for Strategic & International Studies
8. American Enterprise Institute
9. Cato Institute
10. Hoover Institution
Xếp hạng Top 10 Think Tank của các nước ngoài Mỹ như sau:
1. Chatham House (tức Royal Institute of International Affairs, thành lập năm 1920 tại Anh)
2. International Institute for Strategic Studies (Anh)
3. Stockholm International Peace Research Institute (Thụy Điển)
4. Overseas Development Institute (Anh)
5. Centre for European Policy Studies (Bỉ)
6. Transparency International (Đức)
7. German Council on Foreign Relations (Đức)
8. German Institute for International and Security Affairs (Đức)
9. French Institute of International Relations (Pháp)
10. Adam Smith Institute (Anh)
Xếp hạng Top 5 Think Tank của châu Á:
1. Chinese Academy of Social Sciences (Viện Khoa học xã hội Trung Quốc)
2. Japan Institute of International Affairs (Nhật)
3. Institute for Defence Studies and Analyses (Ấn Độ)
4. Centre for Strategic and International Studies (Indonesia)
5. Institute for International Policy Studies (Nhật)
Xếp hạng Top 5 Think Tank thuộc lĩnh vực an ninh và quan hệ quốc tế:
1. Brookings Institution (Mỹ)
2. Chatham House (Anh)
3. Carnegie Endowment for International Peace (Mỹ)
4. Council on Foreign Relations (Mỹ)
5. International Institute for Strategic Studies (Anh)
Xếp hạng Top 5 Think Tank thuộc lĩnh vực phát triển quốc tế:
1. Brookings Institution (Mỹ)
2. Overseas Development Institute (Anh)
3. Council on Foreign Relations (Mỹ)
4. Rand Corporation (Mỹ)
5. Woodrow Wilson International Center for Scholars (Mỹ)
Xếp hạng Top 5 Think Tank thuộc lĩnh vực chính sách kinh tế quốc tế:
1. Brookings Institution (Mỹ)
2. Peterson Institute for International Economics (Mỹ)
3. Fraser Institute (Canada)
4. National Bureau of Economic Research (Mỹ)
5. Adam Smith Institute (Anh)
Có thể thấy Viện Brookings đứng
đầu cả 3 nhóm nói trên. Viện này thành lập năm 1916, có ngân sách năm
60,7 triệu USD, chuyên nghiên cứu về chính sách đối ngoại và vấn đề
Trung Đông. Một số nhân vật tiêu biểu của Viện như Strobe Talbott (từng
là Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ), Kenneth Pollact, Alice Rivlin.
Think Tank có quy mô lớn nhất là Công ty
Rand, với 1.600 nhân viên, ngân sách 251 triệu USD, chuyên nghiên cứu
chiến lược quân sự, các vấn đề kinh tế chính trị. Một số nhân vật tiêu
biểu của Rand là James Dobbins, Gregory Treverton, William Overholt.
Mỹ là nước có hệ thống Think Tank phát
triển nhanh nhất thế giới, từ 1980 tới nay số Think Tank nước này tăng
gấp đôi. Riêng tại Washington đã có trụ sở của khoảng 350 Think Tank,
nhiều hơn bất cứ quốc gia nào khác. Tại thủ đô Mỹ có một đường phố tập
trung rất nhiều Think Tank. Từ thập niên 70 trở đi không chính khách nào
có ý định làm chủ Nhà Trắng mà không nhờ vả một Think Tank làm tư vấn.
Vì vậy sau khi tân Tổng thống nhậm chức, không ít cán bộ của Think Tank
đó được giao các trọng trách trong chính phủ. Khi Tổng thống hết nhiệm
kỳ, họ lại về Think Tank cũ làm việc. Vì thế các Think Tank nghiễm nhiên
trở thành nơi tập hợp nhân tài, chính khách. Think Tank rất cần cộng
tác viên và bạn đọc. Chẳng hạn nếu bạn vào website của Think Tank
STRATFOR, họ sẽ liên tục gửi bài cho bạn. Người sáng lập và lãnh đạo
STRATFOR là George Friedman mới đây đưa ra một dự báo thế giới thế kỷ
XXI rất độc đáo (coi Nhật, chứ không phải Trung Quốc, là đối thủ số 1
của Mỹ ở châu Á...).
Tại sao cần Think Tank?
Think Tank xuất hiện là do nhu cầu của thời đại.
Thời đại càng tiến lên, các vấn đề cần xử lý ngày một nhiều, tới mức hệ
thống nghiên cứu-tư vấn của nhà nước không thể xử lý hết. Thực tế cho
thấy hệ thống này thường có mặt hạn chế, chủ yếu do bị chi phối bởi quan
điểm của nhà nước nên thiếu tính khách quan. Ngoài ra sự phát triển tất
yếu của xã hội dân sự dẫn tới xu hướng “chính phủ nhỏ, xã hội lớn” dần
dần thay thế bộ máy nhà nước cồng kềnh kém hiệu quả. Theo đà phát triển
kinh tế và giáo dục, hệ thống doanh nghiệp, trường đại học và giới trí
thức ngày càng lớn mạnh, trong xã hội tự xuất hiện nhiều cá nhân và đoàn
thể có nguyện vọng cải tiến các quyết sách của đất nước.
Có người nói Công ty Đông Ấn [2] do
người Hà Lan Cornelis de Houtman thành lập năm 1602 vừa là công ty xuyên
quốc gia đầu tiên vừa là Think Tank đầu tiên trên thế giới nghiên cứu
đưa ra phương thức độc quyền thương mại giúp Hà Lan khai thác hệ thống
thuộc địa.
Từ sau Thế chiến II, giới trí thức
phương Tây nhận thấy trong thời đại cạnh tranh toàn cầu, mỗi quốc gia
muốn tiến nhanh thì phải hết sức hạn chế các quyết sách sai lầm. Thế
nhưng không chính phủ nào tránh được sai lầm trong khi đưa ra các quyết
định chiến lược trên mọi lĩnh vực. Nguyên nhân gây ra sai lầm là do sự
chủ quan, thiếu toàn diện của cơ quan quyết sách (ban lãnh đạo và các cơ
quan nghiên cứu-tư vấn của họ). Nếu biết tranh thủ nghe ngóng, tiếp thu
ý kiến tư vấn của bên thứ ba – các cá nhân hoặc tổ chức tư vấn độc lập
với nhà nước (tức Think Tank), thì mức độ phạm sai lầm sẽ giảm đáng kể.
Xã hội phương Tây từ rất sớm đã có nhiều
cá nhân (điển hình là giáo sư các trường đại học) hoặc tổ chức, đoàn
thể tiến hành nghiên cứu các vấn đề chiến lược của nước mình hoặc thế
giới; do độc lập với nhà nước nên họ có khả năng xem xét vấn đề một cách
khách quan, toàn diện và đưa ra các giải pháp, chủ trương hợp lý. Chính
vì thế, từ sau Thế chiến II, các Think Tank bắt đầu mọc lên như nấm ở
phương Tây; trong thực tế các tổ chức này đã có ảnh hưởng rất quan trọng
tới việc ấn định các quyết sách của nhà nước hoặc chính đảng, của các
ứng viên nghị sĩ quốc hội hoặc ứng viên Tổng thống. Do thấy được lợi ích
to lớn của các tổ chức này nên chính phủ và doanh nghiệp, kể cả các
đoàn thể xã hội và cá nhân đã ra sức khuyến khích thành lập và cung cấp
kinh phí cho các Think Tank.
Nước Mỹ dựng nước mới hơn 200 năm đã trở
thành cường quốc số một thế giới về mọi mặt, điều đó chứng tỏ họ rất ít
mắc các sai lầm chiến lược lớn. Ở đây có một nguyên nhân là lãnh đạo
nước này xưa nay bao giờ cũng chú ý lắng nghe ý kiến của dân, nhất là
các nhà trí thức độc lập với chính phủ. Hệ thống Think Tank ở Mỹ phát
triển nhanh nhất, mạnh nhất đã góp phần cực kỳ quan trọng trong việc xây
dựng các chủ trương chiến lược lớn của nước này.
Giáo sư Mao Chiêu Huy ở Học viện Quản lý
công (thuộc trường ĐH Nhân dân Trung Quốc) nhận xét: tỷ lệ quyết sách
sai lầm của Trung Quốc là 30%, còn tại các nước phát triển ở phương Tây
tỷ lệ này chỉ có khoảng 5%, đó là do phương Tây ra sức tận dụng các
Think Tank.
Chủ tịch Quốc hội Trung Quốc Ngô Bang
Quốc nói lãng phí lớn nhất của Trung Quốc là do các sai lầm quyết sách
chiến lược gây ra. Thực tế cho thấy các chiến lược “Đại Nhảy Vọt”, “Công
xã nhân dân” cuối thập niên 50 đã dẫn tới hậu quả nền kinh tế Trung
Quốc suy sụp, hàng chục triệu dân “chết không bình thường”, nói trắng ra
là chết đói vì nông dân phải đi “luyện gang thép” và làm các “công
trình hinh ảnh” mà bỏ mặc ruộng đồng không ai làm. Ngân hàng Thế giới
đánh giá trong thời gian kế hoạch 5 năm lần thứ 7 đến kế hoạch 5 năm lần
thứ 9, các sai lầm về quyết sách đầu tư của Trung Quốc gây thiệt hại
kinh tế ước khoảng từ 400 đến 500 tỷ Nhân dân tệ.
Hầu hết các sai lầm đó là do lãnh đạo
cao nhất gây ra. Họ xem xét mọi vấn đề theo cảm tính cá nhân, thích cái
gì thì “quyết”, bản thân suy nghĩ trong vài ngày là xong, không giao cho
một cơ quan tư vấn nào nghiên cứu, cũng không hỏi ý kiến các nhà chuyên
môn, hoặc có hỏi nhưng giới chuyên môn sợ mất lòng cấp trên nên không
dám nói thật. Điển hình nhất là “Thời gian biểu vượt Anh đuổi Mỹ” do Mao
Trạch Đông đưa ra: ngày 15/4/1958 ông nói Trung Quốc cần “10 năm đuổi
kịp Anh, 20 năm đuổi kịp Mỹ”; một tháng sau ông quyết định “7 năm đuổi
kịp Anh, thêm 8~10 năm nữa đuổi kịp Mỹ”; ngày 22/6/1958 ông lại quyết:
“2~3 năm đuổi kịp Anh”.
Từ ngày cải cách mở cửa, lãnh đạo Trung
Quốc đã hết sức quan tâm xây dựng các Think Tank và thường xuyên lắng
nghe ý kiến của họ. Sự quan tâm đó thể hiện ở chỗ Trung Quốc là nước đầu
tiên trên thế giới đứng ra tổ chức Hội nghị thượng đỉnh Think Tank toàn
cầu 2009.
Việt Nam ta từng có một số quyết sách
sai lầm trên một số mặt, nhưng đáng tiếc là vấn đề này chưa được cơ quan
nào nghiên cứu, thống kê, phân tích và công bố, trong khi ta lại nói
quá nhiều về những thành tựu. Cách làm này chỉ làm cùn trí tuệ của các
nhà hoạch định chiến lược và lãng phí trí tuệ xã hội. Gần đây dư luận đã
bắt đầu lên tiếng tuy còn dè dặt về một số chủ trương kinh tế đã hoặc
sẽ gây thiệt hại. Cho dù ta còn chưa có Think Tank đúng nghĩa, nhưng thử
hỏi hệ thống cơ quan nghiên cứu nhà nước (các viện nghiên cứu kinh tế,
trường đại học...) đã có vai trò gì trong việc đưa ra những quyết sách
kinh tế lớn. Nếu biết tận dụng hệ thống cơ quan tư vấn và biết coi trọng
xây dựng hệ thống Think Tank thì chắc chắn đã có thể tránh được nhiều
sai lầm đáng tiếc.
Đầu thập niên 50 thế kỷ XX, trước khi
xảy ra chiến tranh Triều Tiên, một Think Tank nổi tiếng ở Mỹ là Công ty
RAND khi nghiên cứu vấn đề “Trung Quốc có thể đưa quân sang Triều Tiên
hay không” đã đi tới kết luận Trung Quốc sẽ đưa quân sang giúp Triều
Tiên chống Mỹ. RAND rao bán bản báo cáo nghiên cứu này cho Phòng Nghiên
cứu chính sách Trung Quốc của chính phủ Mỹ với giá 2 triệu đô-la (bằng
giá một máy bay chiến đấu hồi ấy), nhưng bị từ chối. Sau đấy quả nhiên
Trung Quốc đưa Quân Chí nguyện sang Triều Tiên; phía Mỹ do không có
chuẩn bị trước về vấn đề này nên bị thiệt hại lớn. Tư lệnh quân đội Mỹ
trên chiến trường Triều Tiên là MacArthur lúc này mới thấy hối tiếc là
đã bỏ mất một quyết sách quý giá được RAND nghiên cứu chu đáo, có cơ sở
thực tế.
------------------------------------------
Chú thích:
[1] Xem: Tạp chí Foreign Policy
số tháng 1 và 2/2009 (bài của James McGann Phó Giám đốc Chương trình
Quan hệ quốc tế ĐH Pennsylvania và Giám đốc Chương trình Think Tank và
xã hội dân sự). Có tham khảo thêm: http://www.upenn.edu Penn Research
Ranks World’s Best Think Tanks; http://www.foreignpolicy.com The Think
Tank Index, và một số website khác.
[2] Dutch East India Company (tên
đầy đủ Dutch United East India Com., tiếng Hà Lan Vereenig de
Oostindische Compagnie, viết tắt VOC), lập 1602, giải tán 1799, là công
ty tư nhân lớn nhất và có lợi nhuận cao nhất thế giới đương thời.
NGUYỄN HẢI HOÀNH (TẠP CHÍ TIA SÁNG)
Posted in: Suy Ngẫm
Gửi email bài đăng này
BlogThis!
Chia sẻ lên Facebook
0 nhận xét:
Đăng nhận xét