* Vì sao Coca-Cola, Disney, Intel... lại liên tục tạo ra nguồn lợi nhuận ổn định?
*
Vì sao họ lại là những đơn vị tiên phong so với các đối thủ cạnh tranh
trong việc nhận biết những vùng lợi nhuận luôn thay đổi?
"Vùng lợi nhuận
là cuốn sách hấp dẫn mà các nhà quản lý sẽ cầu nguyện để các đối thủ
của mình đừng bao giờ đọc nó." Richard D'aveni, Trường quản trị kinh
doanh Amos Tuck.
CHƯƠNG I
THỊ PHẦN KHÔNG LỢI NHUẬN
Vấn đề chủ chốt của kinh doanh hiện đại là lợi nhuận. Bạn được phép tạo ra lợi nhuận trong lĩnh vực kinh doanh của mình ở đâu? Đâu là vùng lợi nhuận hiện nay? Và trong tương lai?
Vùng
lợi nhuận là khu vực kinh tế mà ở đó bạn được phép tạo ra lợi nhuận.
Tìm ra vùng lợi nhuận và hoạt động được trong môi trường đó chính là mục
tiêu của mọi doanh nghiệp.
Làm
cách nào để tìm ra vùng lợi nhuận? “Hãy giành lấy miếng bánh thị phần
lớn và lợi nhuận sẽ đến”. “Hãy làm cho doanh nghiệp tăng trưởng và rồi
lợi nhuận sẽ được nhân lên” – đây là những gì bạn đã từng được nghe. Với
cương vị Giám đốc, bạn biết rõ việc giành lấy thị phần và phát triển
doanh nghiệp sẽ trực tiếp mang lại thành công trong kinh doanh như thế
nào.
Thế
nhưng, những con đường thẳng tắp trước kia giờ đây đã trở thành các mê
cung bí ẩn với đầy rẫy cạm bẫy, những lối rẽ sai lầm và nhiều ngõ cụt.
Nhiều công ty lớn sau khi đã đi theo con đường tìm kiếm thị phần và tăng
trưởng đã không tìm được lợi nhuận như mong muốn.
Thị
phần là thước đo cũ kỹ, là ngọn hải đăng chỉ lối, là chiếc la bàn trong
thời đại mà sản phẩm là trung tâm. Các công ty chú trọng vào việc cải
tiến sản phẩm và mở rộng quy mô kinh doanh. Tư duy lấy sản phẩm làm
trung tâm chính là lý do giải thích cho khẩu hiệu “Hãy giành thêm thị
phần và lợi nhuận sẽ đến.”
Một
số trường hợp thực tế xảy ra trong nhiều thập niên qua đã phá vỡ niềm
tin vào thị phần của rất nhiều người có quan niệm thị phần là mục tiêu
tối thượng và là nhân tố đảm bảo cho sự thành công trong kinh doanh. Hãy
xem xét kinh nghiệm của IBM, DEC, GM, Ford, United Airlines, US Steel,
Kodak, Saer và Kmart. Tất cả các hãng này đều nắm những vị trí dẫn đầu
về thị phần: quán quân hoặc á quân trong lĩnh vực kinh doanh của mình.
Thế nhưng tất cả những công ty dẫn đầu về thị phần này lại nhận thấy lợi
nhuận của họ bắt đầu đi xuống trong suốt thập niên 1980. Sự ưu trội về
thị phần đã không thể bảo vệ họ. Khi lợi nhuận không còn gắn với thị
phần, các cổ đông bắt đầu chịu tổn thất. Bất chấp vị thế dẫn đầu của
mình, từ năm 1985 đấn 1995, chỉ số S&P của những công ty này đã giảm
sút đáng kể.
Gần
đây, một số các công ty này đã bắt đầu thay đổi triệt để mô hình kinh
doanh. Việc chú trọng vào lợi nhuận chứ không chỉ tập trung vào thị phần
đã mang lại những dấu hiệu hồi phục ấn tượng. Kết quả, nhiều công ty
dẫn đầu thị phần trước đây có thêm động lực để xem lại những giả định
làm nền tảng cho mô hình kinh doanh hiện tại của họ.
Khi
suy nghĩ về doanh nghiệp của mình, bạn hãy tự hỏi bản thân: Tôi nỗ lực
để giành lấy thị phần hay lợi nhuận? Thị phần mà tôi đang sở hữu có còn
hoạt động và lợi nhuận hay đã chết và không còn lợi nhuận?
Có
vô số doanh nghiệp sở hữu thị phần lớn song lại kiếm được rất ít lợi
nhuận và giá trị cổ đông. Người Nhật đã từng chiếm lĩnh thị trường chip
nhớ điện tử. USAir từng thống lĩnh thị trường du lịch hàng không miền
đông nước Mỹ. Philips dẫn đầu lĩnh vực hàng điện tử gia dụng. Chẳng có
công ty nào trong số này từng đạt được giá trị tăng trưởng đáng kể.
Đó không phải là những trường hợp cá biệt. Danh sách các công ty này vẫn còn dài:
- A&P giành thị phần cao về kinh doanh tạp hóa
- Intel có thị phần lớn trong lĩnh vực chip nhớ điện tử
- WordPerfect sở hữu thị phần áp đảo về phần mềm xử lý văn bản
- DEC đạt được thị phần cao với mặt hàng máy tính mini
- Kmart chiếm thị phần đáng kể trong lĩnh vực kinh doanh giảm giá khu vực thành thị
Mỗi
công ty đã từng là kẻ chiến thắng trong việc giành lấy thị phần, đồng
thời lại chịu tổn thất về lợi nhuận. Với vị thế thị phần áp đảo, phản
ứng thích hợp khi đó là: "Vậy thì đã sao?"
Nhiều công ty hy vọng
một cách đơn giản rằng lợi nhuận sẽ trở lại. Một số nhà quản lý trong
các công ty này đã ngờ vực điều đó, song họ lại chần chờ chưa chịu mang
mối hoài nghi ấy ra mổ xẻ. Làm thế nào họ có thể đưa ra lý lẽ thuyết
phục để chống lại kẻ giữ vị thế giành thị phần cao?
Các nhà điều
hành khác – những khi thành thật với chính mình – đã biết rằng lợi nhuận
sẽ không bao giờ trở lại song vẫn lưỡng lự không đối mặt với vấn đề một
cách cởi mở, e sợ rằng việc đó sẽ khiến cho tinh thần của mọi người
trong tổ chức sẽ xuống dốc.
Intel là một ngoại lệ. Đó là một
trong số các công ty trong danh sách trên đã trực tiếp đối mặt với vấn
đề. Intel có thị phần cao về chíp nhớ điện tử vào năm 1985, song những
nhà điều hành của hãng đã nhận ra rằng thị trường của họ đã chết, vô giá
trị và không lợi nhuận. Ván cờ của thập niên 1980 đã kết thúc; đã đến
lúc phải xây dựng một mô hình kinh doanh mới.
Những công ty như
Intel buộc chúng ta phải suy nghĩ tích cực hơn hoặc suy nghĩ lại về quan
niệm cho rằng thị phần là yếu tố dự báo lợi nhuận.
TÔI NỖ LỰC VÌ LƯỢNG TĂNG TRƯỞNG HAY VÌ GIÁ TRỊ TĂNG TRƯỞNG?
"Hãy
chiếm thị phần cao". Trong trật tự kinh tế cũ, trong thời đại của thị
phần, lượng tăng trưởng là yếu tố bảo đảm thành công. Tăng trưởng là thứ
chúng ta được dạy phải theo đuổi. Nó đã tạo ra lợi nhuận cao hơn cho
tất cả các công ty nắm ít thị phần, những công ty với mô hình kinh doanh
đơn điệu và những công ty được điều hành kém. Nước lên thuyền lên. Có
một nhà điều hành đã đưa ra một quan điểm cổ điển như thế này: "Lượng
tăng trưởng có thể giải quyết được mọi vấn đề về điều hành. Thậm chí khi
chúng ta điều hành kém, sự tăng doanh thu cũng sẽ giúp ta khắc phục
những sai lầm đã mắc phải.”
Châm
ngôn này cũng đã bị lung lay. Sự tăng trưởng trong ngành và sự gia tăng
giá trị doanh nghiệp (giá cổ phiếu) không còn giữ tỉ lệ tương quan 1-1.
Những ngành có tốc độ tăng trưởng nhanh như sản xuất máy tính, điện tử
tiêu dùng, viễn thông và phần mềm đã tạo ra những công ty không lợi
nhuận. Trái lại, những ngành không tăng trưởng hoặc tăng trưởng kém lại
tạo ra những công ty thành công nhất trên thế giới. Coca-Cola đã đạt
được giá trị tăng trưởng đáng kể trong ngành tăng trưởng thấp là nước
giải khát, cũng như General Electric (GE) trong ngành sản xuất tăng
trưởng thấp và Swatch trong lĩnh vực sản xuất đồng hồ.
Hai khái
niệm giá trị nhất trong trật tự kinh tế cũ – thị phần và tăng trưởng –
đã trở thành hai quan niệm nguy hiểm nhất trong trật tự kinh tế mới. Để
áp dụng hai quan niệm này một cách thích hợp (và an toàn), bạn phải hiểu
được sự gia tăng của những vùng không lợi nhuận trong nền kinh tế.
VÙNG KHÔNG LỢI NHUẬN
Trước
đây, các công ty chỉ cần phô trương thanh thế là đã có thể đưa ra một
mức giá cao. Có rất ít đối thủ trên vũ đài cạnh tranh bất kỳ, và khách
hàng nắm rất ít quyền lực. Tuy nhiên, trong hai thập niên qua, những
tiến bộ trong kỹ thuật, sự đổi mới trong mô hình kinh doanh, sự gia tăng
cạnh tranh toàn cầu và những cải tiến mạnh mẽ trong công nghệ thông tin
đã làm thay đổi tình hình. Đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt, các
công ty thuộc nhiều ngành đã tạo đòn bẫy hiệu suất lợi nhuận và hiệu
suất cạnh tranh cho thị phần bằng cách giảm giá.
Đồng thời,
việc truy cập thông tin của khách hàng ngày nay cũng dễ dàng hơn, cho
phép họ có thể mua hàng với giá cả và dịch vụ tốt nhất. Điều đó buộc các
công ty phải điều chỉnh giá cả thấp hơn hoặc sẽ mất khách hàng về tay
những đối thủ cạnh tranh áp dụng giá bán thấp hơn. Điều đó tạo ra những
vùng không lợi nhuận. Quy luật trước đây là: Mọi ngành đều tạo ra tiền,
và những kẻ thống lĩnh thị phần tạo ra nhiều tiền nhất. Luôn có một hoặc
hai ngoại lệ, chẳng hạn như ngành nông nghiệp và ngành đường sắt, song
những ngành này lại rất thất thường.
Trong nhiều thập niên qua,
quy luật này đã bị phá vỡ. Ngày nay, những vùng không lợi nhuận xuất
hiện khắp nơi và đang ngày càng phát triển. Tấm bản đồ của nền kinh tế
được bao phủ nhiều hơn bởi những vùng không lợi nhuận lớn hơn. Những
vùng không lợi nhuận có nhiều hình thức. Chúng có thể là một phần của
chuỗi giá trị (ví dụ ngành phân phối máy tính); phân khúc khách hàng (ví
dụ phân khúc Medicaid trong lĩnh vực y tế hoặc phân khúc tạp phẩm trong
lĩnh vực nước giải khát có ga); một ngành (ví dụ bảo vệ môi trường);
khách hàng cá thể (ví dụ, khách hàng Wal-Mart hoặc những đối tượng người
mua có quyền lực hơn); hay những mô hình kinh doanh (ví dụ hàng không
mô hình mạng hình sao hoặc các nhà máy thép).
Vùng không lợi
nhuận là những lỗ đen của vũ trụ kinh doanh. Đối với lỗ đen tự nhiên,
vật thể bị hút vào và không bao giờ thoát ra được. Trong lỗ đen kinh tế,
tiền đầu tư bị hút vào nhưng lợi nhuận sẽ chẳng bao giờ quay trở lại.
Nghịch
lý thay, sự miệt mài theo đuổi thị phần lại có thể là nguyên nhân lớn
nhất và duy nhất giải thích cho sự tồn tại của các vùng không lợi nhuận
trong nền kinh tế.
Hãy
tưởng tượng một ngành có mười đối thủ cạnh tranh. Về định nghĩa, thị
phần của họ cộng lại là 100%. Tất cả đều có kế hoạch tăng thị phần.
Không phải tăng chút ít, mà là tăng nhiều.
Cộng với những mục tiêu thị phần 5 năm, bạn sẽ có 150% đến 170% thị phần.
Dĩ
nhiên điều này không thể xảy ra. Nó không có ý nghĩa; nhưng nó vẫn đang
hiện hữu – có thể là ngay trong công ty bạn hoặc trong lĩnh vực kinh
doanh của công ty.
Việc tích cực tìm kiếm thị phần và sự gia tăng
quyền lực của khách hàng đã khiến cho nhiều hoạt động kinh doanh, mặt
hàng và thậm chí nhiều ngành đã mất đi lợi nhuận. Ngày càng có nhiều
vùng không lợi nhuận được tạo ra. Nhiều công ty vẫn tiếp tục theo đuổi
chiến lược thị phần và lượng tăng trưởng, cố gắng giành miếng lớn hơn
của chiếc bánh thị trường đã bị mất hết giá trị.
Có một quản trị
viên cao cấp tại một nhà sản xuất vận tải nọ đã hoàn toàn nắm bắt được
tinh thần của tính thiển cận thị phần – yếu tố thống trị các quá trình
suy nghĩ và các ấn phẩm kinh doanh, trong thời đại của thị phần:
Chúng
ta tập trung toàn bộ vào thị phần, vào số lượng và số lượng. Số lượng
sản phẩm bán ra đối chiếu với số lượng sản phẩm bán ra của đối thủ. Số
lượng sản phẩm bán ra trong quý này so với cùng quý năm ngoái. Chúng ta
tập trung vào từng điểm một hoặc từng đơn vị thị phần nhỏ hơn mà ta đã
giành được hoặc đã bị mất đi.
Và
đó không chỉ là đội ngũ quản lý của chúng ta. Đó là đội ngũ quản lý của
đối thủ. Đó là những ấn phẩm báo chí định kỳ theo ngành của chúng ta.
Bảng biểu thị phần xuất hiện và tất cả chúng ta theo nó một cách sát sao
chẳng khác gì dõi theo bảng xếp hạng các đội thi đấu thể thao vậy.
Nỗ
lực tìm kiếm thị phần thường không có lợi cho việc đổi mới mô hình kinh
doanh. Tuy nhiên, dẫn đầu thị phần trong vùng không lợi nhuận hoặc
chiếm thị phần cao với mô hình kinh doanh sai lầm sẽ là một tai họa hơn
là điềm lành.
TĂNG TRƯỞNG VỚI MÔ HÌNH KINH DOANH SAI LẦM SẼ LÀM SUY GIẢM GIÁ TRỊ NHANH HƠN
Chiếc
bẫy thị phần và tăng trưởng trong vùng không lợi nhuận không có gì khó
hiểu. Tìm hiểu nguy cơ của việc tăng trưởng trong một ngành công nghiệp
thịnh vượng còn khó khăn hơn. Tăng trưởng là quan trọng, song đạt được
sự tăng trưởng như thế nào còn quan trọng hơn.
Có ba cơ chế tăng
trưởng. Thứ nhất, tăng trưởng cao cộng với mô hình kinh doanh tồi sẽ
nhanh chóng làm suy giảm giá trị. Có thể tìm thấy minh chứng về sự suy
giảm giá trị trong nhiều ngành kỹ thuật cao, ngành tăng trưởng cao hiện
nay. Tăng trưởng thật hấp dẫn, song tăng trưởng sẽ đi đôi với rủi ro
cao, đặc biệt là khi kết hợp với một mô hình kinh doanh sai lầm.
Thứ
hai, ngoài khả năng rủi ro nhiều hơn, sự tăng trưởng cao sẽ khó quản lý
hơn. Trạng thái chủ quan khi ở trong một môi trường tăng trưởng cao tạo
ra một thách thức quản trị lớn hơn.
Một nhà quản trị ngành hàng không vũ trụ đã giải thích:
Quản
trị trong thời kỳ suy thoái kinh tế đã khó, quản trị tăng trưởng cao
một cách thông minh còn khó hơn nhiều. Bạn bị hấp dẫn với việc xây dựng
những cơ sở lớn, trang bị thêm hạ tầng, nhân sự, quá nhiều chi phí cố
định. Rồi khi tăng trưởng giảm sút, bạn bị kẹt trong vùng không lợi
nhuận bên cạnh quá nhiều nguồn lực và sự thua lỗ. Đó là con đường lý
tưởng nhất để làm suy giảm giá trị cổ đông. Các doanh nghiệp luôn luôn
làm thế.
Cơ chế tăng trưởng thứ ba xuất hiện khi một doanh
nghiệp tăng trưởng bằng cách kéo giãn mô hình kinh doanh nhằm đáp ứng
khách hàng khi mô hình kinh doanh này không được dự định phục vụ cho mục
đích đó. Để điều chỉnh sự gán ghép không tương xứng này, công ty buộc
phải giảm giá hoặc mở rộng quy mô đến những khu vực mà nó hoạt động
không hiệu quả. Cả hai hành động này đều làm giảm lợi nhuận. Một lần
nữa, kết quả cuối cùng là một vùng không lợi nhuận.
Những vùng
không lợi nhuận xuất hiện mỗi ngày. Những hoạt động đã từng tạo ra giá
trị biến thành hoạt động không lợi nhuận. Giá trị chuyển sang các hoạt
động quan trọng hơn hướng đến khách hàng – những hoạt động có khả năng
lợi nhuận.
Ngày càng có nhiều vùng lợi nhuận trong quá khứ trở thành những vùng không lợi nhuận trong hiện tại.
NHỮNG NHÀ CẢI CÁCH
Trong
nhiều thập niên qua, nhiều nhà lãnh đạo doanh nghiệp đã dự đoán hoặc đã
hiểu được sự thay đổi luật chơi. Thành tích tăng trưởng giá trị của họ
đáng kể hơn so với các triển vọng tăng trưởng trong ngành cũng như so
với sự giảm sút giá trị của các công ty dẫn đầu về thị phần.
Những
nhà cải cách này suy nghĩ rất khác biệt; họ nhìn sự việc khác biệt;
hành động khác biệt. Họ bắt đầu với khách hàng và làm theo một cách rất
ngược đời. Họ bắt đầu với câu hỏi lợi nhuận (“Tôi được phép tạo ra lợi
nhuận ở đâu?”) và thay đổi cách thức hành động. Họ liên tục tập trung
vào sự thay đổi của vùng lợi nhuận. Hiện nay nó đang ở đâu? Nó sẽ ở đâu
trong tương lai?
Đi trước người khác một thập niên, những nhà
phát minh mới đã thấy sự dịch chuyển từ thế giới cũ – lấy sản phẩm làm
trung tâm, thế giới thị phần – đến môi trường mới trong đó lấy khách
hàng và lợi nhuận làm trung tâm. Họ không đơn độc; cộng đồng đầu tư cũng
đã hiểu ra rằng tình thế đã thay đổi. Nguồn vốn đầu tư vào thị phần
trong thế giới “trật tự cũ” đã bị giảm sút và tiền đầu tư được rót vào
những công ty thuộc “trật tự mới” của các nhà cải cách. Những công ty
thuộc trật tự cũ tập trung vào thị phần và vùng lợi nhuận trong quá khứ.
Những công ty thuộc trật tự mới cải tiến mô hình kinh doanh của họ mỗi 5
năm nhằm giữ liên hệ với khách hàng và dịch chuyển sang những vùng lợi
nhuận mới. Vài trăm tỉ đô la đã được chuyển những công ty từng thống trị
vùng lợi nhuận trong quá khứ sang những công ty đã tìm ra hoặc tạo ra
những vùng lợi nhuận trong tương lai. THỊ PHẦN TRƯỜNG TỒN
Trớ
trêu thay, những nhà cải cách đã tạo ra toàn bộ thị phần cao cho các
công ty của họ, song cách họ nghĩ về thị phần lại hoàn toàn tương phản
với phương pháp lập luận thông thường.
Chuỗi phương pháp thông thường:
1. Giành thị phần.
2. Lợi nhuận sẽ đến sau đó.
Phương pháp lập luận của các nhà cải cách:
1. Điều gì là quan trọng nhất đối với khách hàng?
2. Chúng ta có thể tạo ra lợi nhuận ở đâu?
3. Làm thế nào có thể giành thị phần ở đó?
Sự
khác nhau này phản ánh hai phương pháp tư duy rất khác nhau. Phương
pháp thông thường lấy thị phần làm trung tâm. Phương pháp của những nhà
cải cách là lấy khách hàng và lợi nhuận làm trung tâm.
Tìm hiểu cách
tạo ra thành tích duy trì gia tăng giá trị của các nhà cải cách có thể
giúp bạn học cách tư duy khác. Bạn sẽ có được một kho kiến thức về những
nước cờ chiến lược cũng như các sách lược khôn khéo để tạo ra vùng lợi
nhuận mới trong lĩnh vực kinh doanh của mình. Kinh nghiệm của những nhà
cải cách có thể giúp bạn hiểu được:*
Những mô hình kinh doanh nào phỏng theo mô hình kinh doanh của GE được
những nhà sản xuất bị mất lợi nhuận áp dụng nhằm tái tạo ra con đường
tăng trưởng lợi nhuận?
* Những nguyên lý mô hình kinh doanh mà
Nicholas Hayek đã áp dụng để tạo ra 20% tăng trưởng lợi nhuận cho Swatch
trong vùng không lợi nhuận?
* Ba thay đổi trong mô hình kinh doanh cho phép Coca-Cola đạt được sự tăng trưởng giá trị từ 10 tỉ USD lên 150 tỉ USD?
*
Hai mô hình lợi nhuận mà Disney đã sử dụng để gia tăng lợi nhuận từ 100
triệu USD lên 3 tỉ USD trong thời gian chưa đầy một thập niên?
* Intel đã thay đổi mô hình kinh doanh như thế nào để đạt được giá trị tăng trưởng từ 3 tỉ USD lên 100 tỉ USD trong 20 năm qua?
Phần
II của quyển sách sẽ trả lời những câu hỏi này và cung cấp một cái nhìn
thấu đáo về những phương cách xây dựng mô hình kinh doanh lấy khách
hàng làm trung tâm và lợi nhuận làm trung tâm của các nhà cải cách nhằm
tạo ra giá trị cổ đông. Từng ví dụ minh họa sẽ nhấn mạnh vào các thách
thức về tổ chức và chiến lược mà mỗi nhà lãnh đạo phải đối mặt cũng như
các sách lược đổi mới mà họ tạo ra để ứng phó. Cũng giống như các nhà
cải cách trong các lĩnh vực khác, họ đã nhìn thấy những gì mà người khác
không (hoặc sẽ không) nhìn thấy. Bạn có thể biết cách nhìn thấy những
điều này khi tìm hiểu về thành công của họ.
ĐỔI MỚI MÔ HÌNH KINH DOANH
Mỗi
câu hỏi được liệt kê trên đây đặt ra vấn đề về cách xác định lại những
đặc điểm cơ bản của một công ty cũng như cách thức kinh doanh của công
ty đó – cách họ đổi mới mô hình kinh doanh. Bằng trực giác, chúng ta
biết mô hình kinh doanh là gì, song sẽ rất có ích khi biết được một cách
chính xác về những yếu tố chiến lược chủ chốt tạo nên mô hình kinh
doanh của một công ty.
Mô hình kinh doanh của một công ty bao gồm
bốn yếu tố chiến lược: (1) sự chọn lọc khách hàng, (2) giá trị đạt
được, (3) quản lý chiến lược và (4) quy mô. Một doanh nghiệp thành công
phải được mô hình theo cách mà các yếu tố chủ chốt của nó sẽ phù hợp với
những gì khách hàng cho là quan trọng nhất. Công ty phải được kiến tạo
vì mục đích lợi nhuận. Đồng thời, các yếu tố phải nhất quán với nhau để
bảo đảm rằng các chức năng mô hình kinh doanh có thể kết hợp với nhau
một cách chặt chẽ nhằm tạo được sức mạnh tổng hợp.
Yếu tố chọn lọc khách hàng
trong mô hình kinh doanh xác định đối tượng khách hàng mà công ty chọn
lựa. Doanh nghiệp có cơ hội lựa chọn và phân khúc khách hàng của mình
dựa trên đối tượng khách hàng phù hợp với doanh nghiệp nhất hoặc đối
tượng mà doanh nghiệp có khả năng đáp ứng tốt nhất. Doanh nghiệp có thể
thay đổi khách hàng khi đối tượng khách hàng mới hoặc phân khúc khách
hàng mới có giá trị hơn. Sự thay đổi này có thể gây ảnh hưởng mạnh đến
công ty. Tách khỏi khách hàng là một trong những quyết định khó khăn
nhất của doanh nghiệp. Nhưng đó lại là điều quyết định. Việc tự hỏi
mình: “Tôi không chọn những khách hàng nào?” cũng quan trọng như khi bạn đặt ra câu hỏi “Tôi chọn khách hàng nào cho mình?” vậy.
Yếu tố giá trị đạt được
trong mô hình kinh doanh xác định những gì công ty sẽ nhận lại từ những
giá trị mà nó mang lại cho khách hàng của mình. Thông thường, công ty
nhận được giá trị này thông qua doanh số bán sản phẩm và phí dịch vụ. Tư
duy lấy sản phẩm làm trung tâm giới hạn những phương tiện giúp nó đạt
được giá trị. Ngày nay, các công ty cải cách tận dụng nhiều kỹ thuật để
đạt được giá trị hơn bao giờ hết: hoạt động tài chính, các sản phẩm lệ
thuộc, các giải pháp, rút ngắn chuỗi giá trị, chia sẻ giá trị, cấp phép
và nhiều kỹ thuật khác. Họ nhận được sự trả công cho những giá trị mà họ
mang đến cho khách hàng của mình bằng nhiều phương cách có tính sáng
tạo cao.
Yếu tố quản lý chiến lược
trong mô hình kinh doanh đề cập đến khả năng bảo vệ dòng lợi nhuận của
công ty. Nó trả lời cho câu hỏi: “Vì sao khách hàng nên mua hàng của
tôi? Vì sao khách hàng phải mua hàng của tôi?” Có ít nhất mười
phương cách để tạo quan điểm quản lý chiến lược cho một doanh nghiệp
(xem Chương III). Sức mạnh của quản lý chiến lược là một nhân tố chủ
chốt trong cải cách mô hình kinh doanh thành công.
Quy mô
của mô hình kinh doanh ám chỉ các hoạt động của công ty cũng như các
sản phẩm và dịch vụ mà nó cung cấp. Các công ty liên tục mở rộng hoặc
thu hẹp quy mô. Câu hỏi then chốt của một nhà mô hình doanh nghiệp là:
“Tôi cần thay đổi gì về quy mô để duy trì mối liên hệ với khách hàng,
đạt được lợi nhuận cao và tạo ra khả năng quản lý chiến lược?”
BẢNG I.I Các yếu tố trong Mô hình Kinh doanh
|
Yếu tố
|
Vấn đề then chốt
|
Câu hỏi then chốt
|
1. Chọn lọc khách hàng
|
Tôi muốn phục vụ những khách hàng nào?
|
Tôi có thể mang đến giá trị thực sự cho những khách hàng nào? Những khách hàng nào cho phép tôi tạo ra lợi nhuận? Những khách hàng nào tôi không muốn phục vụ?
|
2. Giá trị đạt được
|
Tôi tạo ra lợi nhuận bằng cách nào?
|
Làm
thế nào để nhận được sự trả công – cũng như lợi nhuận – cho những giá
trị mà tôi đã mang lại cho khách hàng? Mô hình lợi nhuận của tôi là gì?
|
3. Khác biệt hóa/quản lý chiến lược
|
Làm thế nào tôi có thể bảo vệ dòng lợi nhuận của mình?
|
Tại
sao những khách hàng mà tôi đã chọn lại mua hàng của tôi? Điều gì đã
tạo nên sự độc đáo/khác biệt hóa những giá trị mà tôi mang đến cho khách
hàng so với đối thủ cạnh tranh? Những điểm quản lý chiến lược nào có thể làm đối trọng với khách hàng hoặc với sức mạnh của đối thủ cạnh tranh?
|
4. Quy mô
|
Tôi tiến hành những hoạt động nào?
|
Tôi muốn bán sản phẩm, dịch vụ hay giải pháp gì? Tôi muốn tiến hành những hoạt động gì hay thực hiện những chức năng nào trong nội bộ công ty? Tôi muốn ký hợp đồng, thuê từ bên ngoài hay làm việc với những ai với một đối tác kinh doanh để cung cấp?
|
Bảng
I.I mô tả sơ lược bốn yếu tố chiến lược trong mô hình kinh doanh của
một doanh nghiệp. Mỗi yếu tố có liên quan đến tất cả các yếu tố còn lại.
Chẳng hạn, đối tượng khách hàng mà tôi chọn phụ thuộc một phần vào đối
tượng khách hàng sẽ cho phép tôi tạo ra lợi nhuận. Cách tôi tạo ra lợi
nhuận phụ thuộc một phần vào quy mô của các hoạt động mà tôi tiến hành.
Những quyết định về khác biệt hóa và quản lý chiến lượng tùy thuộc vào
đối tượng khách hàng và quy mô của các hoạt động mà công ty có thể thực
hiện. Những quyết định về quy mô hỗ trợ cho những quyết định về đối
tượng khách hàng sẽ phục vụ, vào cách tạo ra lợi nhuận và cách tạo khả
năng quản lý chiến lược.
Khi
các chọn lựa này khớp với những điều mà khách hàng cho là quan trọng
nhất, đồng thời lại nhất quán với nhau và cùng tạo ra một sức mạnh tổng
thể, chúng có thể mang lại một mô hình kinh doanh đầy quyền năng cho
công ty. Các nhà cải cách đã đạt đến một đẳng cấp vượt trội trong các
lựa chọn mô hình của mình.
Mô
hình kinh doanh tuyệt vời cũng giống như mô hình sản phẩm hoàn hảo.
Thành quả vượt trội trong mô hình sản phẩm là sự hòa quyện của công nghệ
đỉnh cao và trí tưởng tượng xuất chúng. Tương tự, mô hình kinh doanh
xuất sắc là sự kết hợp của kiến thức uyên thâm về khách hàng và
lợi nhuận (“Bạn không thể nhận biết bằng trực cảm”) cộng với khả năng
sáng tạo vượt trội. Kỹ năng độc đáo của các nhà cải cách là sự sáng tạo
chiến lược: liên tục đảo ngược các giả định truyền thống, mở ra những
khả năng lựa chọn mới và tạo thêm nhiều chọn lựa sáng tạo.
Nhằm
đảm bảo sự bền vững lâu dài, mô hình kinh doanh của một công ty cần
phải được cái tiến khi nhu cầu và những mối quan tâm hàng đầu của khách
hàng thay đổi, cũng như khi giá trị đã dịch chuyển ra khỏi các mô hình
kinh doanh truyền thống trong ngành. Ngay khi các sản phẩm bị lỗi thời
về mặt công nghệ, các mô hình kinh doanh trở nên tụt hậu về mặt kinh tế.
Thời gian qua đi, do bản chất cạnh tranh trong kinh doanh, hầu hết các
mô hình kinh doanh không còn cho phép tạo ra lợi nhuận nữa. Vùng lợi
nhuận của chúng đã mất. Nếu công ty mong muốn tạo ra giá trị cho cổ đông
và tiếp tục hoạt động trong vùng lợi nhuận của mình, nó phải tiến hành
cải cách mỗi 5 năm hoặc ít hơn.
VÒNG QUAY KẾ TIẾP
Những
nhà cải cách biết rằng trò chơi sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Đối với mỗi
công ty, thế giới đang thay đổi và vùng lợi nhuận cũng đang dịch chuyển
một lần nữa. Intel đối mặt với thách thức K6-chip của ADM. Coca-Cola
đương đầu với Pepsi. Microsoft đối diện với Internet. Disney đứng trước
Time Warner.
Những
khó khăn tương tự thách thức các nhà cải cách khác. Lợi nhuận của họ sẽ
mất đi trừ khi mô hình kinh doanh được đổi mới. Điều quan trọng hơn là
khách hàng của họ đang thay đổi. Đối với mọi đối tượng khách hàng, những
gì được cho là phép lạ trong quá khứ đang trở thành các tiện nghi có
thật trong hiện tại.
Lew
Platt - CEO của Hewlett-Packard – có một nhận xét vô giá về cải cách:
“Vấn đề lớn nhất và duy nhất trong kinh doanh là duy trì mô hình kinh
doanh thành công trước đó … không quá một năm.”
Dù
bạn nghĩ về nó như “paranoia” à la Andrew Grove (“duy nhất người bị
hoang tưởng là tồn tại”) hay giữ công thức cũ quá lâu thì thông điệp đều
như nhau: Khi khách hàng thay đổi, vùng lợi nhuận sẽ thay đổi. Bạn phải
cải tiến mô hình kinh doanh để thay đổi theo.
Điều
này không mới đối với các nhà cải cách. Hầu hết họ đã sáng tạo cấu trúc
mới cho mô hình kinh doanh của mình mỗi 5 – 7 năm. Thế nhưng thành công
trong quá khứ không đảm bảo cho tính hiệu quả của mô hình mới trong
tương lai. Mỗi một mô hình phải phù hợp với khách hàng và phù hợp với
các nguyên lý kinh tế. Mỗi một sự cải cách cần phải được tập trung tối
đa và xem xét thấu đáo. Những ví dụ minh họa trong Phần II sẽ giúp bạn
thông suốt quá trình này.
GIẢI MÃ LỢI NHUẬN
Roberto
Goizueta, CEO của Coca-Cola thường nói: “Có một vấn đề khiến bạn suy
nghĩ quá nhiều đến mức toát cả mồ hôi”. Đó là vấn đề lợi nhuận. Vùng lợi nhuận hiện đang ở đâu? Nó đang biến đổi như thế nào? Trong tương lai nó sẽ ở đâu?
Nếu các công ty không trả lời được các câu hỏi này một cách chính xác, công sức của họ sẽ bị lãng phí rất nhiều.
Lợi
nhuận ở đâu? Câu trả lời trong quá khứ là: trong tay kẻ nắm thị phần
cao nhất. Còn trong thế giới hiện đại, đáp án sẽ là: trong tay những ai
sở hữu một mô hình kinh doanh tốt nhất, một mô hình được kiến tạo vì mục đích thích ứng với khách hàng và lợi nhuận cao.
Suy
nghĩ về vấn đề lợi nhuận thật chẳng dễ dàng gì, vì một số lý do. Thứ
nhất, vùng lợi nhuận – nơi có thể tìm kiếm lợi nhuận cao – không ngừng
thay đổi và dịch chuyển. Khách hàng không đứng yên và mô hình kinh doanh
phải ứng phó (xem Chương II). Thứ hai, có ít nhất 22 con đường dẫn đến
lợi nhuận – 22 mô hình khác nhau giải thích và xác định cơ chế tạo lợi
nhuận (xem Chương III). Thứ ba, hầu hết các công ty sử dụng hai hoặc ba
mô hình lợi nhuận này. Hiểu được mô hình nào áp dụng cho tình huống nào
đòi hỏi một sự cân nhắc cẩn thận và sự kiên trì lớn trong tổ chức.
Trong
trật tự kinh tế mới ngày nay – nơi sự ưu trội được quyết định bởi tính
linh hoạt thay vì tính cân bằng – khách hàng và vùng lợi nhuận luôn luôn
thay đổi. Để cải cách mô hình kinh doanh và đi trước những thay đổi này
một bước, công ty phải chuyển từ tư duy lấy sản phẩm làm trung tâm sang
phương pháp lấy khách hàng làm trung tâm. Những ý tưởng tồn tại đằng
sau tư duy lấy khách hàng làm trung tâm và lấy lợi nhuận làm trung tâm
chính là yếu tố quyết định thành công trong thế giới kinh doanh mới. Hai
chương tiếp theo sẽ trình bày hai ý tưởng này.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét